Một người lính Mỹ mang 50kg vũ khí, ba lô 40kg, ngồi lên chiếc “xe bay” không bánh, vặn ga là lao vút 150 km/h trên mặt nước, băng qua bãi mìn, vượt dây thép gai, lướt qua đầm lầy và đồi núi, không tiếng động cơ lớn, không dấu vết, không cần đường băng.
Thứ vũ khí bí mật ấy có tên Hoverbike, chiếc xe bay cá nhân sử dụng đệm khí mà Quân đội Mỹ đã thử nghiệm thành công từ 2017 và đang chuẩn bị đưa vào biên chế.
Đây không còn là khoa học viễn tưởng, mà chính là tương lai của lính trinh sát và đặc nhiệm Mỹ trong vòng 3–5 năm tới.
Giữa năm 2017, tại căn cứ quân sự Aberdeen, Maryland, một vật thể lạ giống chiếc xe máy gắn bốn cánh quạt khổng lồ đã lặng lẽ rời mặt đất và bay ổn định ở độ cao vài mét.

Không phải cảnh trong phim Star Wars, đó chính là nguyên mẫu Hoverbike do Malloy Aeronautics (Anh) phát triển và được Quân đội Mỹ chính thức thử nghiệm thành công.
Với khả năng lướt trên mặt nước, bùn lầy, đá tai mèo hay dây thép gai ở tốc độ hơn 100 km/h mà không cần đường băng, Hoverbike được các tướng lĩnh Mỹ đánh giá là cuộc cách mạng lớn nhất về di chuyển cá nhân trên chiến trường kể từ khi xe Jeep ra đời.
Về bản chất, Hoverbike là một chiếc quadcopter (là một loại máy bay không người lái (UAV) có bốn cánh quạt, mỗi cánh được gắn với một động cơ riêng để tạo lực nâng và giữ cho máy bay bay ổn định) cỡ lớn dành cho một người lái.
Bốn cánh quạt carbon đường kính lớn bố trí hình chữ X tạo ra luồng khí áp suất cực cao xuống phía dưới, lớp đệm khí dày đặc giúp phương tiện lướt êm ru ngay cả khi chỉ cách mặt đất vài chục centimet.

Khi cần, nó có thể bay cao hơn và di chuyển như một chiếc drone chở người thực thụ. Điều đặc biệt là người lái chỉ cần điều khiển bằng tay lái giống xe máy kết hợp hệ thống ổn định tự động fly-by-wire, thời gian huấn luyện chỉ từ một đến hai ngày.
Phiên bản thử nghiệm năm 2017 có trọng lượng không tải khoảng 110kg, tải trọng tối đa 130–180kg (bao gồm cả người và trang bị).
Động cơ xăng hai thì cung cấp tổng công suất tương đương hơn 1.000 mã lực, giúp nguyên mẫu đạt tốc độ trên 100 km/h và độ cao bay tối đa hơn 3.000m, dù thiết kế tối ưu nhất vẫn là bay thấp dưới 10m để tránh radar.
Phiên bản thực chiến đang phát triển dự kiến chở được 270–360kg, tốc độ tối đa 150 km/h, thời gian bay liên tục từ 2–3 giờ nhờ công nghệ pin nhiên liệu hydro hoặc hệ thống hybrid.

Quân đội Mỹ đặt kỳ vọng rất lớn vào Hoverbike vì nó giải quyết được hầu hết điểm yếu của các phương tiện hiện tại.

Xe địa hình bánh lốp không vượt nổi sông sâu, đầm lầy hay đồi dốc đứng, còn trực thăng thì cần bãi đáp, dễ bị phát hiện và tốn kém.
Trong khi đó, Hoverbike có thể gấp gọn vào một container nhỏ, thả dù từ máy bay vận tải, lính chỉ cần mở ra, đổ xăng là bay ngay.
Nó sẽ đảm nhận mọi nhiệm vụ từ trinh sát siêu nhanh, tiếp tế khẩn cấp cho đơn vị bị cô lập, đến sơ tán thương binh mà không cần đội y tế riêng, thậm chí thực hiện các cuộc đột kích chớp nhoáng kiểu “bay vào, hoàn thành nhiệm vụ, bay ra” mà không để lại dấu vết.
Sau thành công của nguyên mẫu tỉ lệ 1:3 năm 2017, Quân đội Mỹ đã ký tiếp các hợp đồng giai đoạn 2 và 3 với Malloy Aeronautics (nay thuộc Airbus Defence & Space).
Một số nguồn tin cho biết chương trình hiện đã chuyển sang dạng “black project” với mức độ bảo mật cao và có thể đã đạt những bước tiến đáng kể.
Nhiều khả năng, trong vòng vài năm tới, hình ảnh lính trinh sát và đặc nhiệm Mỹ lướt vun vút trên mặt nước đầy lau sậy hay bay vọt qua những đỉnh núi đá hiểm trở Afghanistan sẽ trở thành hiện thực.
Cuộc cách mạng di chuyển cá nhân trên chiến trường không còn là tương lai xa nữa, nó đã âm thầm bắt đầu.




