Trong căn bếp của người miền Tây, chuyện sưu tầm nồi niêu gần như đã trở thành thói quen khó bỏ. Thêm vào đó, các cô các dì miền Tây còn cực siêng chà nồi, miễn làm sao để nồi niêu luôn sáng như mới trước khi treo lên giá bếp.
Người miền Tây có thể không sở hữu những bộ nồi đắt tiền, nhưng bộ nồi nào trong bếp cũng được trân quý như vật gia bảo. Từ nồi đất kho cá, nồi nhôm nấu canh chua, nồi inox dùng dịp đãi khách… mỗi cái đều có vai trò riêng. Vì vậy, sưu tầm nồi không phải là mua nhiều cho vui, mà là chọn đúng kiểu, đúng size, đúng mục đích. Quan trọng nhất vẫn là thói quen siêng đánh nồi - một nét rất đặc trưng của bếp miền Tây. Không phải chỉ rửa sạch là xong. Ở đây, người ta chà nồi bằng tro bếp cho trắng, dùng búi nhôm để đánh phần đáy đến khi không còn vệt ám khói, rồi rửa lại vài nước đến khi nồi sáng choang. Nhìn từ ngoài thấy sáng đã đành, mở nắp ra trong lòng nồi cũng sạch không tì vết. Nhiều cô nhiều dì xem việc đánh nồi như một niềm vui, bởi cái cảm giác nhìn nồi sáng lên từng chút một thật sự rất đã mắt.


Giữ đồ dùng nhà bếp luôn sạch và sáng là chuyện quen thuộc, nhưng bếp miền Tây vẫn có sự đặc biệt hơn nhờ bộ sưu tập nồi niêu khổng lồ. Song song với đó, nồi nào cũng được đánh bóng kin kít, nhìn vào là thấy ngay sự chăm chút của gia chủ
Thói quen "chà nồi" nghe thì nhỏ nhặt, nhưng phản ánh rất rõ quan niệm sống của người miền Tây: bếp sạch thì nhà ấm, nồi sạch thì cơm mới ngon. Chỉ cần nhìn bếp gọn gàng là thấy tinh thần nhẹ bẫng, vậy nên dù sưu tầm nhiều đồ đạc, căn bếp miền Tây vẫn luôn ngăn nắp, không hề lộn xộn. Có lẽ chính nhờ những chăm chút tỉ mỉ này mà bếp miền Tây mang một cảm giác đặc biệt: vừa gần gũi, vừa ấm áp lại tràn đầy sự chăm chút, chu toàn của người phụ nữ trong gia đình.


Người miền Tây như "sản xuất theo lô" khi căn bếp nhà ai cũng gọn tinh tươm dù nhiều đồ đạc




Lướt 10 căn bếp miền Tây, dễ nhận ra căn nào cũng đầy ắp nồi niêu, và chiếc nồi nào cũng sạch bóng như gương soi.






