Ngày 28/11, Bệnh viện Nhi đồng 1 (TPHCM) thông tin với báo chí về một trường hợp bị phỏng nặng do hỏa hoạn. Nạn nhân là một bé trai 5 tuổi, được chuyển đến từ An Khê, Gia Lai trước đó một tháng.

Bé trai hồi phục tốt sau điều trị (Ảnh: Diệu Linh).
Hành trình cứu sống bé trai nguy kịch sau vụ cháy
Chia sẻ tại buổi thông tin ca bệnh, BSCK2 Diệp Quế Trinh, Trưởng khoa Phỏng, Bệnh viện Nhi đồng 1 (TPHCM) cho biết, 4h45 ngày 19/10, bệnh viện tiếp nhận một bé trai 5 tuổi trong tình trạng sốc, suy hô hấp do phỏng lửa và phỏng đường hô hấp.
Trước đó, bệnh nhi được cứu ra từ vụ cháy nhà tại phường An Khê, Gia Lai cùng bố mẹ. Người mẹ đã qua đời ngay trong vụ tai nạn, còn người cha được chuyển cấp cứu lên Bệnh viện Chợ Rẫy nhưng cũng không qua khỏi.
Tại Bệnh viện Nhi đồng 1, các bác sĩ khoa Cấp cứu tiếp nhận bé bị phỏng cả vùng đầu, mặt, lưng, bụng và hai tay hai chân. Đặc biệt những cơ quan vận động bị phỏng rất sâu. Diện tích phỏng khoảng 65%.
Ngoài bị phỏng ngoài da, bé bị sốc do mất dịch từ các vết phỏng kèm suy hô hấp do hít phải bụi than. Tại khoa Cấp cứu, ê-kíp trực nhanh chóng tiến hành chống sốc tích cực, truyền dịch, truyền máu, truyền huyết tương, hỗ trợ hô hấp cho bệnh nhi bằng thở máy rồi chuyển lên khoa Phỏng để tiếp tục điều trị.
“Vừa bị phỏng hô hấp, vừa sốc phỏng nặng, bệnh nhi cùng lúc phải đối diện 2 tình trạng nguy kịch. Nếu không xử trí kịp thời, bé có nguy cơ tử vong rất cao. Với những ca phỏng đường hô hấp, tiên lượng tử vong thường trên 80%”, bác sĩ Trinh thông tin.
Tại khoa Phỏng, bé được nội soi - rửa phế quản, điều trị kháng sinh chống nhiễm khuẩn, thay băng hằng ngày.
Sau 4 ngày điều trị tích cực, bé được cai máy thở, huyết động ổn định rồi được cắt lọc phỏng và ghép da hai lần. Sau 38 ngày, vết phỏng gần như lành hoàn toàn, da khép dính tốt.

Bệnh nhi đã có thể vận động, gương mặt đỏ bừng vì những vết sẹo đang lành (Ảnh: Diệu Linh).
Theo bác sĩ Trinh, điều may mắn ở trường hợp này là trẻ có cơ địa phục hồi nhanh, tổng thời gian điều trị chỉ bằng một nửa so với các ca tương tự.
Kế hoạch tiếp theo là bé sẽ tập vận động để phòng ngừa co rút, và cần hướng dẫn gia đình hỗ trợ khi bé xuất viện. Dự kiến tuần sau, nếu ổn định hoàn toàn, bé sẽ được cho về.
Tương lai điều trị còn rất gian nan
Chia sẻ thêm, bác sĩ cho biết, trong quá trình điều trị, khó khăn lớn nhất là vết phỏng ở vùng đầu mặt đi kèm với ống thở máy. Việc chăm sóc vừa phải giữ ống tốt, vừa chăm sóc vết phỏng rất khó, nguy cơ tuột ống, nhiễm khuẩn, hoại tử rất cao.
“Hiện tại, vết phỏng trên cơ thể bé đang dần lành lại. Trước đó, mặt con gần như phỏng toàn bộ, phù nề rất nhiều, vùng cổ cũng phù, gây cản trở lớn hô hấp”, bác sĩ Trinh chia sẻ.
Bên cạnh đó, trong giai đoạn nặng, trẻ cũng được hỗ trợ tâm lý. Hiện tại, tinh thần bé dần ổn. Trẻ vui vẻ, hợp tác tập vận động. Tuy vậy, khi về nhà, người nhà cũng cần đồng hành hỗ trợ tâm lý.
Về di chứng, dù đã được ghép da, bệnh nhi chắc chắn phải đối diện với nguy cơ sẹo, đặc biệt ở vùng mặt. Các vết sẹo cần khoảng 1 năm mới ổn định. Trong thời gian này, trẻ cần tái khám nhiều lần để các bác sĩ theo dõi và kiểm soát tình trạng sẹo.
Sắp tới, trẻ cần áp dụng nhiều biện pháp như massage, nẹp, băng ép sẹo, laser… để tránh sẹo lồi, co rút vùng mắt - mũi - miệng. Các vùng vận động bị phỏng nặng như bàn tay, bàn chân cũng dễ co rút.
“Trong thời gian tới, trẻ cần trải qua nhiều cuộc phẫu thuật tạo hình. Đối với những vùng phức tạp như mặt, mắt, mí…, việc tạo hình sẽ phải làm nhiều lần.
Việc tạo hình khuôn các vùng trên mặt rất khó, tuy nhiên, bé có lợi thế là vùng cổ không phỏng nhiều. Việc phẫu thuật chỉnh hình sau này sẽ bớt phức tạp hơn”, bác sĩ nhận định.
Cơn hỏa hoạn định mệnh
Ngồi cạnh đứa cháu nội phỏng nặng, nhìn ánh mắt ngây thơ của bé, bà L.T.H. (56 tuổi) thỉnh thoảng đưa tay lau nước mắt.
“Bố mẹ cháu ly hôn, có với nhau 3 mặt con. Buổi tối trước khi xảy ra sự việc, cả nhà đi ăn lẩu, rồi bố bé đưa 2 đứa lớn về nội, đưa bé nhỏ về nhà mẹ. Đến đêm, tôi không thấy con trai về nên đoán bố cháu ngủ lại bên nhà vợ cũ”, bà H. kể.
Nhớ lại buổi đêm kinh hoàng ấy, bà không thể quên tiếng gọi thất thanh của người hàng xóm báo tin nhà con dâu cũ đang bốc cháy. Nghe tin dữ, bà giật mình, trở dậy chạy sang, thấy ngôi nhà cháy dữ dội.
Sau cơn hỏa hoạn, mẹ bé mất, hai cha con được đưa xuống bệnh viện địa phương rồi chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy (TPHCM). Từ đây, trẻ được chuyển sang Bệnh viện Nhi đồng 1.
“Hiện tại, hoàn cảnh gia đình thật sự rất khó khăn. Mẹ cháu mất rồi, cha cũng mất, chỉ còn ba đứa con mồ côi. Bên nội thì nghèo, bên ngoại cũng nghèo, nên tôi không biết rồi sẽ nuôi các cháu sao cho đủ”, bà chia sẻ.
Nghĩ về tương lai, bà không khỏi lo lắng. Dù vết thương của bé đã ổn hơn, tương lai còn rất gian nan, tốn kém, chính bà thì cũng chưa biết sau này sẽ xoay xở ra sao.
Bên cạnh lo lắng về kinh tế, điều người bà ấy lo lắng hơn cả là vấn đề tâm lý của cháu nội.
“Sau này lớn lên, đi học, bé có thể mặc cảm vì những vết sẹo còn lại. Nhà không còn cha, không còn mẹ, tôi thương đứt ruột, chỉ mong có tiền để lo cho cháu chữa sẹo, để mặt mũi bớt biến dạng, đỡ mặc cảm hơn.
Nhiều lúc nghĩ đến cảnh cháu có thể bị bạn bè trêu chọc, tôi rất đau lòng”, bà bộc bạch.













