Mizuki (26 tuổi, sống tại Nhật Bản) gây chú ý trên mạng xã hội khi quyết định rẽ sang con đường hoàn toàn khác với kỳ vọng của gia đình. Anh từ chối thi công chức, mặc trang phục phụ nữ và sống trong căn hộ ngổn ngang rác thải mà anh coi là “bạn đồng hành”. Câu chuyện của Mizuki, được chia sẻ từ năm 2022, gần đây lại thu hút sự quan tâm lớn trong bối cảnh có nhiều tranh luận về cách nuôi dạy con cái khắc nghiệt.
Theo Fuji TV, Mizuki tốt nghiệp Đại học Tokyo – một trong những trường danh giá nhất Nhật Bản. Anh lớn lên trong môi trường gia đình nghiêm khắc, nơi thành tích học tập được xem như thước đo giá trị của đứa trẻ. Cha anh, một học giả, gần như luôn giữ khoảng cách, còn mẹ thì không ngừng thúc ép con đạt điểm số xuất sắc, coi thành tích của con là kết quả phải có cho sự đầu tư.

Mizuki lớn lên trong gia đình nghiêm khắc.

Anh từ chối thi công chức, con đường được coi là an toàn và danh giá tại Nhật Bản.
Sau khi cha mẹ ly hôn, Mizuki sống với mẹ, người thường xuyên quát mắng và áp đặt kỳ vọng nặng nề lên con trai. Là học sinh ngoan và có chí tiến thủ, Mizuki đi đúng con đường mà gia đình vạch sẵn, đó là học giỏi, vào đại học hàng đầu và hướng tới công việc ổn định. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài của một người thành công, anh thừa nhận mình luôn cảm thấy trống rỗng.
Trong thời kỳ dậy thì, khi phải đối diện với những thay đổi của cơ thể và sự khủng hoảng, Mizuki bắt đầu mặc đồ nữ. Anh xem đó là cách để cởi bỏ hình ảnh “đứa con hoàn hảo” mà mẹ kỳ vọng. “Đó là cách duy nhất để thoát khỏi sự kiểm soát”, anh chia sẻ.
Sau khi tốt nghiệp, Mizuki làm nhân viên bán hàng tại một cửa hàng quần áo nữ. Với khả năng thấu hiểu sở thích của khách, anh nhanh chóng bắt nhịp và yêu thích công việc này. Nhưng sự lặp lại mỗi ngày khiến chàng trai dần mất hứng thú và bỏ việc. Anh chuyển sang ngành công nghệ thông tin (IT), nhưng môi trường văn phòng chỉ khiến anh cảm thấy như đang quay lại dưới cái bóng kiểm soát của mẹ.

Anh từng làm công việc văn phòng nhưng cảm thấy không thoải mái.
Nhận ra rằng cuộc đời mình đã bị định hình bởi kỳ vọng của người khác, Mizuki kiên quyết từ chối yêu cầu của mẹ về việc tham gia kỳ thi công chức, con đường được coi là an toàn và danh giá tại Nhật Bản. Mẹ anh lập tức nổi giận, đuổi ra khỏi nhà và tuyên bố: “Tại sao mẹ phải tiếp tục hỗ trợ con?”.
Mizuki bỏ nhà đi và cắt đứt mọi liên lạc với mẹ. Anh thuê một căn hộ nhỏ ở Tokyo với giá khoảng 30.000 yên (5 triệu đồng) mỗi tháng. Theo thời gian, căn phòng trở nên bừa bộn với những vật dụng bỏ đi như hộp giao hàng, quần áo cũ, đồ gia dụng hư hỏng. Với người ngoài, đó chỉ là rác. Nhưng với Mizuki, chúng lại mang đến cảm giác được an ủi và hiện diện. Anh xem những đồ vật này như “bạn đồng hành” giúp anh thoát khỏi sự cô đơn.
Hiện tại, Mizuki kiếm sống bằng cách livestream khi mặc trang phục phụ nữ, trò chuyện với những người theo dõi bị thu hút bởi giọng nói mềm mại của anh. “Hiện tại, tôi là chính tôi, và tôi hy vọng có thể tự tin thể hiện điều đó”, anh nói.

Anh mặc quần áo phụ nữ để thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ.
Câu chuyện của Mizuki tạo ra nhiều tranh luận trên mạng xã hội. Một số người bày tỏ sự đồng cảm, cho rằng anh là nạn nhân của cách nuôi dạy con đặt nặng thành tích và thiếu sự quan tâm cảm xúc: “Mẹ anh ấy chưa từng quan tâm tới nhu cầu tình cảm của con mình"; "Rất nhiều trẻ em lớn lên dưới áp lực trở thành người ưu tú. Khi trưởng thành, chúng khao khát thoát ly. Không ít sinh viên tốt nghiệp trường danh tiếng chọn những công việc không theo chuẩn mực, như làm bảo vệ hay bán hàng rong"...
Tuy vậy, cũng có ý kiến phản đối mạnh mẽ, cho rằng Mizuki đang lãng phí giáo dục và sự hỗ trợ mà mẹ anh đã dành cho: “Cậu ấy nên bắt đầu bằng việc dọn dẹp cuộc sống của mình, kể cả căn phòng bừa bộn kia. Một công việc như giáo viên có thể giúp cậu ấy tìm lại mục tiêu và giúp đỡ những người lạc lối".
Dù tranh cãi còn kéo dài, câu chuyện của Mizuki tiếp tục phản ánh cuộc đấu tranh của nhiều người trẻ châu Á giữa kỳ vọng gia đình và nhu cầu tìm kiếm bản sắc cá nhân, cuộc đấu tranh mà không phải ai cũng đủ can đảm để lựa chọn theo cách của riêng mình.




