12 năm trước, tôi lấy chồng. Cô bạn thân đến dự và trao cho tôi một chỉ vàng trong ngày hôn lễ. Tôi vừa ngạc nhiên, vừa xúc động bởi biết bạn cũng mới đi làm, tiền dành dụm không nhiều. Đến bố mẹ cũng chỉ có thể cho tôi một chỉ vàng, vậy mà bạn lại rộng rãi với tôi như vậy.
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo, nghỉ học sớm đi làm công nhân. Chồng tôi cũng là công nhân như tôi, kinh tế không hề dư dả. Sau đám cưới, nhờ khoản tiền mừng từ gia đình hai bên cùng bạn bè, đồng nghiệp, vợ chồng tôi có một khoản để bắt đầu cho tổ ấm nhỏ của mình.
Nhiều năm trôi qua, những người bạn từng đi đám cưới tôi ngày xưa lần lượt lấy vợ, lấy chồng. Có người mời tôi, cũng có người không mời.
Lý do họ không mời là vì mỗi người sống một phương, nhiều năm không còn gặp. Họ biết có mời, tôi cũng không tham dự được. Có lẽ vì thế nên các bạn ngại và chọn “bỏ qua”.
Thế nhưng, bạn bè lấy vợ, lấy chồng dù không được mời, tôi vẫn biết tin qua bạn bè hoặc từ nhiều nguồn thông tin khác. Và tôi vẫn gửi quà mừng cho bạn.
Sau đám cưới, hầu hết các bạn đều nhắn tin cho tôi cảm ơn và mong tôi thông cảm vì bận rộn nhiều việc nên đã “quên” không mời tôi tham dự hoặc phân trần đám cưới chỉ gói gọn người thân, không mở rộng bạn bè.

Một lời chúc mừng, một món quà nhỏ cũng khiến cho ngày cưới đôi uyên ương thêm trọn vẹn (Ảnh minh họa: KD).
Một chút quà nhỏ, một lời cảm ơn chẳng có gì to tát nhưng khiến tôi cảm thấy ấm áp, cảm thấy tình bạn luôn tuyệt vời, dù nhiều cách xa, dù ít khi có dịp gặp gỡ.
Tháng trước, cô bạn thân của tôi - người từng tặng tôi một chỉ vàng khi xưa - lấy chồng. Bạn bây giờ thành đạt, chồng bạn cũng là người giàu có. Bạn gọi điện mời tôi, nói rằng vì bạn ở xa nên nếu tôi bận quá thì thôi. Còn nếu có thời gian thì bạn sẽ đặt vé máy bay cho tôi để tôi vào Nam chung vui cùng bạn.
Bạn dặn đi dặn lại, đừng quan trọng chuyện quà cáp. Chỉ cần tôi có mặt đã là món quà lớn tặng bạn rồi.
Chỉ vàng bạn tặng tôi khi xưa, giờ giá cao gấp 4-5 lần. Nhưng tôi mừng cưới bạn một chỉ vàng, không phải để trả lại, không so đo, tính toán thiệt hơn. Và tôi sẽ vào tận nơi để nhìn bạn rạng rỡ trong ngày hạnh phúc của đời mình.
Bởi tôi biết, giá trị không phải ở món quà, mà là ở tình cảm. Lúc bạn đang khó khăn, bạn vẫn muốn cho tôi thứ tốt nhất. Đó không chỉ là vàng, còn là tình cảm bạn trao cho tôi. Thứ tình cảm mà bao nhiêu năm qua đi tôi vẫn rất vô cùng trân quý.
Hôm nay đọc bài “Đêm tân hôn nhìn danh sách mừng cưới, tôi quyết định "đòi nợ" trên Facebook”, tôi thấy rất đồng cảm với cô dâu, hiểu vì sao cô ấy lại thất vọng. Trong ngày vui của đời mình, ai cũng mong được người thân, bạn bè đến tham dự đông đủ, chúc phúc cho hạnh phúc của mình.
Một lời nhắn gửi, một món quà mừng trong ngày cưới có giá trị rất lớn không chỉ về vật chất, mà cả tinh thần cho đôi uyên ương khiến ngày vui của họ thêm trọn vẹn.
Có thể, nhiều người sẽ cảm thấy hành động “đòi nợ” tiền mừng cưới của cô dâu không được tế nhị. Nhưng hãy thử đặt mình vào trường hợp của cô ấy, bản thân sẽ có cảm giác thế nào?
Chắc chắn mọi người sẽ có nghĩ ngợi, có buồn tủi, có thất vọng chứ. Chẳng qua là bạn ngại, bạn sĩ diện nên không dám nói thẳng thừng như cô gái kia thôi.
Huống hồ ở đời này, trừ người thân ruột thịt ra, không ai cho không ai cái gì bao giờ. Những mối quan hệ đều cần “có qua có lại” trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau. Bạn đi cưới tôi, tôi đi cưới bạn. Bạn mừng cưới tôi, tôi mừng cưới bạn. Đó chẳng phải là “món nợ đời” chúng ta phải trả lẫn nhau sao?
Mẹ tôi còn gọi những khoản tiền mừng đám cưới, thăm người ốm đau, viếng người qua đời là “thuế làm người” mà chúng ta không nên trốn tránh.
Tôi không nói việc đăng đàn đòi nợ tiền mừng cưới của tác giả trong bài viết trên là nên hay không nên. Tôi chỉ muốn nói rằng, tiền không phải lúc nào cũng quan trọng. Nhưng tiền cũng là một thứ công cụ giúp chúng thể hiện tình cảm, sự yêu quý và tôn trọng của mình đối với người khác.
Và nếu bạn đã được “nhận” thì tất nhiên phải biết “cho đi”. Tôi gọi là “cho đi” chứ không phải là “trả lại”. Bởi tiền có thể trả nhưng tình cảm thì không bao giờ trả hết.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.















