Theo những gì được tiết lộ trước chuyến thăm, hai bên sẽ ký kết vài thỏa thuận hợp tác và vài thương vụ nào đấy trị giá khoảng 10 tỉ USD. Những kết quả này, nếu có thật, thì cũng không được để ý đến nhiều bởi chẳng ai dám chắc các thỏa thuận và thương vụ ấy rồi đây có được triển khai thực hiện thật sự hay không và chắc sẽ nhanh chóng bị quên lãng.

Tổng thống Donald Trump đón tiếp Thủ tướng Anh Keir Starmer tại Nhà Trắng trong một cuộc gặp trước đây
ảnh: REUTERS
Điều được quan tâm đến nhiều nhất là ông Trump lần thứ 2 tới thăm Anh cấp nhà nước theo lời mời của Nhà vua Anh Charles III. Ông Trump là người đầu tiên được phía Anh dành cho lời mời này và đấy cũng chính là điều được ông Trump tâm đắc nhất. Đối với ông, chỉ cần như vậy thôi chứ không cần đến bất cứ kết quả nào khác, chuyến thăm đảo quốc châu Âu này đã thành công rực rỡ.
Cách đây 6 năm, London đã sử dụng cái gọi là "sức mạnh mềm" có được từ ảnh hưởng của hoàng gia và nền quân chủ Anh để tranh thủ ông Trump. Đó là khi đảo quốc này rất cần Mỹ để bù lấp cho việc rút ra khỏi EU. Bây giờ, nước Anh lại cần ông Trump tương tự để duy trì và củng cố mối quan hệ đặc biệt giữa London và Washington giữa bối cảnh xung đột ở châu Âu, nội bộ EU và NATO chia rẽ, mối quan hệ giữa Mỹ với EU và NATO đầy trắc trở.
Bối cảnh tình hình ấy tạo cho nước Anh cơ hội vươn lên dẫn dắt châu Âu về chính trị châu lục, quân sự, quốc phòng và an ninh. Để hiện thực hóa được tham vọng này, nước Anh cần sự hợp tác, chống lưng và đồng hành của Mỹ hơn bao giờ hết. Cho nên đảo quốc lại dụng chiêu thức dùng quân chủ để tranh thủ thượng khách.