Sức khỏe - Đời sống

Lúc mở két sắt, chẳng hiểu sao tay tôi rất run, đến khi két mở toang rồi, tôi mới giật mình ngã ngồi ra nền nhà

Tôi đi làm công nhân may từ hồi còn con gái. Lấy chồng xong, hai vợ chồng tự bảo nhau phải sống tiết kiệm, gom góp từng chút một, coi như sau này có chuyện gì cũng đỡ chạy vạy. 7 năm trời, từ lúc còn trọ phòng 12 mét vuông đến khi về căn nhà nhỏ của bố mẹ chồng cho ở tạm, chúng tôi tích được đúng 300 triệu, để hết trong két ở đầu giường.

Hôm ấy đi làm về, xe máy của tôi tự dưng chết máy giữa đường, dắt bộ giữa cái nắng chang chang chỉ muốn khóc. Anh thợ sửa báo là xe đã cũ quá rồi, máy hỏng nặng, sửa tạm thì cũng chỉ chạy được vài tháng, tốt nhất là mua xe mới. Tôi nghĩ cũng đến lúc rồi, cái xe cũ này theo tôi từ thời còn độc thân, trước đó bố tôi cũng đã đi gần 4-5 năm. Trong đầu tôi chỉ kịp tính: thôi, lấy tạm 20 triệu trong số 300 triệu kia mua cái xe tàm tạm, còn bao nhiêu vẫn để dành.

Tối về, chờ chồng tắm xong rồi ăn cơm, tôi đi thẳng vào phòng ngủ, mở ngăn tủ lấy chìa khóa két. Không hiểu sao lúc xoay ổ, tay tôi tự nhiên run run bởi lâu rồi tôi không động vào két sắt, chỉ mình chồng tôi thường xuyên cất giấy tờ, tiền bạc. Két mở ra, trống trơn khiến tôi giật mình ngã ngồi ra nền nhà, chẳng có gì bên trong ngoài vài cái giấy khai sinh, giấy kết hôn...

Lúc mở két sắt, chẳng hiểu sao tay tôi rất run, đến khi két mở toang rồi, tôi mới giật mình ngã ngồi ra nền nhà- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi đứng chết lặng vài giây rồi gọi chồng vào. Anh nhìn nét mặt tôi thì biết chuyện đã lộ, thở ra thật dài như người đuối hơi rồi nói nhỏ: "Anh đưa cho thằng Tùng hết rồi… nó cần vốn gấp, anh tính đầu tư chung. Lãi thì chia đôi".

Tôi nghe câu "lãi thì chia đôi" mà uất ức. Chúng tôi mất 7 năm mới tích được số tiền ấy, còn em trai anh – thằng Tùng – thì từ ngày cưới vợ đến giờ tháng nào cũng vay nóng, làm ăn chẳng ra đâu. Vậy mà chồng tôi vẫn tin nó sẽ mang lại “lãi”.

Tôi hỏi chồng: "Anh đưa bao giờ? Sao không nói với em một tiếng?". Chồng tôi thậm thụt bảo sợ tôi không cho nên giấu, anh tính bao giờ lấy được tiền về thì mới nói cho tôi biết.

Tôi bật khóc nức nở, đó là toàn bộ của cải mà bao năm qua, tôi phải bớt từng chai dầu gội, từng cái áo cái quần mới để dành được, giờ thì không còn gì cả.

Cả tối hôm đó tôi nằm quay lưng lại, chồng thì ngồi ở mép giường, cứ định nói rồi lại thôi. Tôi biết anh cũng đang lo Tùng liệu có trả được hay không, hay lại coi như mất trắng. Nhưng nếu đã biết sợ, sao lúc đưa tiền đi anh không nghĩ đến những ngày hai vợ chồng tôi nhịn đủ thứ để có được nó?

Có lẽ thứ làm tôi đau nhất không phải việc mất 300 triệu, mà là chồng tôi giấu giếm tôi nhưng lại rất dễ đặt lòng tin vào em trai anh. Tôi không biết giờ nên làm gì nữa.

Các tin khác

Sống 8 năm trong căn hộ 65m², tôi phát hiện 6 món nội thất vô dụng nhất nhà mình - tốn tiền, tốn chỗ mà còn làm cuộc sống rối hơn

Sau 8 năm sống trong căn hộ của chính mình, tôi mới dám thú nhận: có 6 món nội thất tưởng hữu ích nhưng thực ra chỉ chiếm diện tích và làm cuộc sống bất tiện hơn. Nhiều người cũng mắc y như tôi – mua rất hào hứng, dùng vài năm thì chỉ muốn… vứt ngay.

Hương Giang bị lợi dụng

Sự bức xúc của fan Việt với Miss Universe khi chứng kiến những gì diễn ra với Hương Giang ngày càng lớn.