Trước đây thu nhập của hai vợ chồng tôi khá tốt nên mỗi tháng tôi đưa cho bố mẹ chồng 5 triệu để ông bà chi tiêu thêm. Khi đó tôi nghĩ đơn giản: mình còn trẻ, kiếm được, hỗ trợ ông bà cũng là chuyện nên làm. Mẹ chồng khi ấy lúc nào cũng nhẹ nhàng, gặp tôi là cười tươi, còn hay khoe với họ hàng rằng có con dâu biết điều.
Nhưng thời gian gần đây công việc sụt giảm, lương của tôi thấp hơn trước một nửa. Tôi tính toán lại, nhiều khoản phải thắt chặt, nên đành bàn với chồng tạm dừng khoản đưa thêm mỗi tháng. Tôi cũng không giấu giếm, nói thẳng với mẹ chồng: “Gần đây thu nhập của con giảm mất gần nửa nên con xin phép không gửi thêm cho bố mẹ nữa, khi nào ổn con gửi lại”.
Tôi nghĩ bà sẽ hiểu, vì ông bà có lương hưu 15 triệu một tháng, sống tiết kiệm thì cũng khá thoải mái. Nhưng không, mới được hơn tháng bà đã bắt đầu nhắc khéo: “Dạo này giá cả tăng, người già như bố mẹ ăn uống thuốc men tốn kém lắm”. Rồi bà còn thở dài: “Hồi trước có thêm 5 triệu thì đỡ biết bao, giờ mất đi một khoản, bố con cũng chẳng được uống đủ thuốc”.
Ảnh minh họa
Tôi hiểu ý nhưng nếu tôi còn khả năng chu cấp. Tôi cố giải thích rằng công việc đang khó khăn, bản thân tôi còn phải lo nhiều khoản khác. Bà nghe nhưng không gật đầu, chỉ im lặng. Mà im lặng của bà không bình thường, nó nặng như một lời trách móc.
Mỗi lần tôi về thăm, bà lại vô tình kể chuyện nhà bên: “Con dâu người ta dù khó khăn vẫn gửi cho bố mẹ chồng ít ít gọi là tấm lòng”. Tôi nghe mà tim chùng xuống, cảm giác mình từ người “biết điều” biến thành người “vô tâm”.
Chồng tôi bảo: “Thôi kệ mẹ, bà quen nhận rồi nên giờ thấy hụt hẫng” nhưng chính tôi mới là người hụt hẫng, vì tôi không ngờ sự tình lại đến như vậy. Ông bà có tiền chứ có phải không đâu, 2 người già tiêu gì 15 triệu mỗi tháng mà vẫn thiếu? Hay ông bà để tiền cho người khác? Tôi không muốn mình bị nhìn như kẻ thiếu tình nghĩa nhưng tôi cũng không thể lấy tiền mình không còn dư để giữ hòa khí mãi được.
Những lúc đi chợ, mở ví thấy trống hơn trước, tôi thấy mệt mỏi vô cùng. Giờ tôi còn chẳng muốn về thăm bố mẹ chồng nữa vì không muốn nhìn thấy khuôn mặt khó chịu và thái độ lạnh nhạt của mẹ chồng. Tôi chẳng biết phải sống sao cho vừa lòng ông bà nữa khi bản thân không có tiền.









