Sức khỏe - Đời sống

Nam ca sĩ gặp tai nạn mất trí nhớ: “Tôi chỉ nhớ một người duy nhất”

Tóm tắt:
  • Sỹ Luân lớn lên trong gia đình nghệ thuật và bắt đầu sáng tác từ khi còn nhỏ.
  • Anh từng thử sức với diễn xuất nhưng chọn tập trung vào âm nhạc vì đó là đam mê chính.
  • Năm 2000, anh gặp tai nạn nghiêm trọng, mất 5 năm để hồi phục và lấy lại trí nhớ.
  • Tai nạn giúp anh chiêm nghiệm lại cuộc sống, giảm bớt áp lực và trân trọng gia đình hơn.
  • Trở lại nghệ thuật, Sỹ Luân hướng đến chiều sâu cảm xúc và trưởng thành trong sáng tác.

Mới đây (4/5), chương trình Chuyện tối cùng sao đã lên sóng kênh THVL1, với sự tham gia của nhạc sĩ Sỹ Luân, một tên tuổi lớn của nhạc Việt.

Nam ca sĩ gặp tai nạn mất trí nhớ: “Tôi chỉ nhớ một người duy nhất”- Ảnh 1.

Sỹ Luân

Tại chương trình tuần này, nhạc sĩ Sỹ Luân chia sẻ về sự nghiệp của mình: “Tôi sinh ra và lớn lên trong môi trường gia đình nghệ thuật, may mắn được tiếp xúc với âm nhạc từ nhỏ.

Từ nhỏ tôi đã rất thích âm nhạc. Bác ruột của tôi là ca sĩ Ngọc Yến phát hiện ra niềm đam mê đó khi thấy tôi ở nhà cứ cầm hai chiếc đũa gõ vào ghế. Nhờ bác, tôi được cho đi học piano từ sớm.

Tôi sáng tác từ rất lớp. Mới năm lớp 10, tôi đã sáng tác bài Mắt nai cha cha cha. Trước đó, tôi cũng viết một vài ca khúc như Tuổi hồng, Áo dài ơi... Tất cả đều gắn liền với tuổi học trò tại trường Nguyễn Thị Minh Khai.

Song song với việc học, tôi còn đi đánh đàn thuê tại các hội nghị, tiệc tùng để tích lũy thêm kinh nghiệm và trau dồi kỹ năng âm nhạc.

Tuy nhiên, âm nhạc chưa phải là điểm dừng duy nhất trong hành trình nghệ thuật của tôi. Cơ duyên đưa tôi đến với điện ảnh cũng rất tình cờ.

Tôi rất biết ơn đạo diễn Trương Dũng, người đã tin tưởng giao cho tôi những vai diễn đầu tiên. Tôi từng tham gia ba bộ phim.

Nam ca sĩ gặp tai nạn mất trí nhớ: “Tôi chỉ nhớ một người duy nhất”- Ảnh 2.

Nhưng sau một thời gian, tôi nhận ra công việc diễn xuất yêu cầu nhiều thời gian gắn bó với đoàn phim, trong khi trái tim tôi vẫn thuộc về âm nhạc. Vì vậy, tôi quyết định dừng diễn để tập trung cho sáng tác và sản xuất âm nhạc”.

Đang ở đỉnh cao sự nghiệp, Sỹ Luân bất ngờ bị gián đoạn bởi một tai nạn nghiêm trọng năm 2000. Nhắc lại biến cố này, Sỹ Luân tỏ ra trầm tư:

"Tôi luôn nghĩ có một giai đoạn để chúng ta chiêm nghiệm về tất cả. Tôi may mắn có một tai nạn. Nếu không có tai nạn đó thì tôi phải đi làm liên tục.

Thời gian đó tôi rất căng thẳng, rất nhiều show diễn, hoạt động kết nối kinh doanh, khi đó tôi ăn mà không còn thấy ngon nữa. Và đặc biệt là khi bận rộn quá thì tình cảm gia đình cũng bớt dần đi. Từ tai nạn này tôi mới nhận ra mình nên giảm bớt cái gì và đầu tư cho cái gì lâu dài.

Sau tai nạn, mất đến 5 năm, tôi mới có thể hồi phục phần nào. Tôi bị mất trí nhớ, chỉ nhớ một người duy nhất, đó là mẹ và phải từng bước tập nhớ lại mọi thứ nhờ sự hỗ trợ của gia đình và bạn bè. Dù ký ức không còn trọn vẹn, nhưng tôi học được cách sống tập trung vào hiện tại, trân trọng từng khoảnh khắc.

Trở lại với nghệ thuật sau biến cố, tôi tìm kiếm nhiều hơn chiều sâu trong cảm xúc âm nhạc. Thật ra tôi không thay đổi quá nhiều. Âm nhạc vẫn là hơi thở, là nhịp đập trái tim của tôi. Chỉ có cách tôi tiếp cận và cống hiến là đã trưởng thành hơn”.


Các tin khác