Sức khỏe - Đời sống

Nhặt được tờ hóa đơn 3 triệu trong túi chồng, tôi run bần bật khi đọc dòng ghi chú chữ đỏ

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào trạng thái bàn tay lạnh toát, tim đập thình thịch chỉ vì… một tờ giấy nhỏ. Cuộc hôn nhân của tôi vốn bình ổn: chồng làm văn phòng, không rượu chè, không tụ tập, tiền nong đưa tôi đủ, thỉnh thoảng còn tự hào khoe “vợ quản lý kinh tế tốt”. Tôi vốn tin anh, tin đến mức chẳng bao giờ lục lọi đồ đạc hay nghi ngờ bất cứ điều gì.

Cho đến buổi tối hôm ấy...

Tôi gom quần áo để giặt, tiện tay lục túi quần chồng xem có giấy tờ hay đồ linh tinh không thì rơi ra một tờ hóa đơn gấp làm đôi. Tôi định bỏ vào thùng rác, nhưng một con số đập vào mắt: 3.080.000 đồng. Chi tiêu gì mà lạ vậy? Tôi mở ra xem kỹ, thấy tên một spa khá sang ở trung tâm.

Ban đầu tôi nghĩ có lẽ anh mua voucher tặng sếp hay đồng nghiệp, nhưng ở cuối hóa đơn lại có một dòng viết tay bằng bút bi đỏ: “Hẹn gặp lại anh M., liệu trình lần tới em sẽ chăm kỹ hơn”.

Tôi lạnh cả người. Tôi đọc đi đọc lại dòng đó có lẽ đến hơn chục lần để phán đoán. Cái cách xưng “em – anh”, trái tim vẽ cuối câu, rồi chữ “chăm kỹ hơn”… tất cả như bóp nghẹn cổ họng. Những câu chuyện ngoại tình từ spa, massage, gội đầu dưỡng sinh tôi từng coi là thứ xa vời bỗng trở nên gần ngay trước mắt.

Tôi không nổi giận ngay. Tôi chỉ ngồi xuống giường, đặt tờ hóa đơn trước mặt, cố gắng nhớ lại mọi biểu hiện gần đây của anh. Anh có về muộn, nhưng vì công việc. Anh có dùng nước hoa loại lạ hơn, nhưng bảo đồng nghiệp tặng. Anh có chăm chút ngoại hình hơn, nhưng tôi nghĩ đàn ông tự làm mới mình thì tốt.

Hóa ra có những dấu hiệu rất nhỏ mà tôi đã bỏ qua.

Tối đó khi ăn cơm, tôi nhìn anh lâu hơn mọi ngày. Anh vẫn vô tư cười nói, kể chuyện ở công ty, hỏi tôi mai muốn ăn gì để anh mua. Tôi càm ràm đôi ba câu rồi lại im lặng. Trong lòng tôi cứ nhói từng đợt: một người đàn ông bình thường, hiền lành, cũng có thể giấu vợ những chuyện không ngờ.

Tôi định hỏi thẳng nhưng lại sợ nghe câu trả lời. Sợ bước qua ranh giới khiến gia đình biến dạng. Sợ con đang ngủ trong phòng phải đối mặt với cảnh bố mẹ cãi nhau.

Trước khi đi ngủ, tôi lấy điện thoại tìm địa chỉ spa trên hóa đơn. Đó đúng là nơi nhiều người đàn ông hay lui tới vì “dịch vụ đặc biệt”. Tôi đọc đánh giá trên mạng, mỗi bình luận càng khiến dạ dày tôi thắt lại.

Nửa đêm, chồng trở mình ôm tôi, vô thức kéo chăn đắp cho tôi như mọi khi. Khoảnh khắc ấy tôi bỗng nghẹn đến khó tả: một người vừa khiến tôi mất niềm tin lại đồng thời là người mà tôi… không muốn mất nhất.

Ảnh minh họa

Tờ hóa đơn vẫn nằm trong ngăn kéo tủ đầu giường. Tôi chưa hỏi, chưa nói, chưa bày tỏ. Chỉ có một đống suy nghĩ hỗn độn dồn lên: Nếu tôi nói ra, liệu anh có thú nhận? Nếu anh chối, tôi phải làm gì? Nếu chuyện không như tôi nghĩ, liệu tôi có đang phá tan một thứ vốn đang yên ổn? Hay tôi đã ngu ngốc quá lâu rồi?

Tôi vẫn chưa có câu trả lời.

Chỉ biết rằng từ khoảnh khắc đọc dòng chữ trên tờ hóa đơn ấy, gia đình nhỏ của tôi… đã lung lay một cách âm thầm mà đau đớn. Tôi có nên đi tìm sự thật đến cùng?

Các tin khác