Là con cái, chúng ta nên mang trong lòng tấm lòng hiếu thảo.
Tuy nhiên, khi sự hiếu thuận của con cái dần trở thành những nhượng bộ vô tận và một số hành vi của cha mẹ đang dần "ăn mòn" cuộc sống của con thì tình cảm máu mủ ruột thịt đó sẽ đi về đâu?
Lúc này, sự quan tâm, kiểm soát và phụ thuộc của cha mẹ liệu có khiến con cái cảm thấy mệt mỏi và bất lực? Có thể, cha mẹ xuất phát từ tấm lòng tốt, nhưng họ không nhận ra rằng, tình yêu đó đôi khi đã trở thành xiềng xích trói buộc con, khiến con khổ sở vô cùng.
Theo kinh nghiệm của nhiều gia đình, nếu cha mẹ lớn tuổi có 3 đặc điểm dưới đây, dù chỉ ` trong 3, con cái cũng sẽ khá vất vả. Nếu cả 3 đặc điểm đều có đủ, con cái thực sự khổ không kể xiết.
1. Cảm xúc chi phối con cái, phụ thuộc quá mức
Có cô gái dù đã trưởng thành, mỗi ngày vẫn nhận vài cuộc gọi từ mẹ. Những lúc bận rộn, thấy màn hình hiện "Mẹ gọi", cô không tránh khỏi cảm giác khó chịu. Tuy nhiên, vì biết tính mẹ mình nên dù không muốn, cô vẫn nhấc máy trả lời. Để rồi mỗi lần cô nghe máy chậm, mẹ cô sẽ trút ngay những lời trách móc: "Con còn để ý mẹ không? Mấy cuộc gọi mới nghe, hôm qua sao không gọi cho mẹ?".
Được biết, mẹ của cô gái phụ thuộc vào cô rất nhiều. Cha cô đã qua đời từ hơn mười năm trước, vì vậy mẹ cô coi cô là chỗ dựa duy nhất. Mẹ cô muốn biết cô đi đâu, làm gì, thậm chí theo dõi qua điện thoại. Sau khi cô lập gia đình và sinh con, mẹ cô vẫn giữ thói quen này, mỗi ngày đều gọi điện để chia sẻ những bất mãn, không quan tâm cô có bận hay không.
Ảnh minh họa
Những cha mẹ coi con cái là trụ cột duy nhất của đời sống tình cảm khi về già như vậy không hiếm. Nguyên nhân có thể là vì họ không còn bạn đời bầu bạn, sống cô đơn, ít mối quan hệ xã hội, bởi vậy, họ chọn cách trút toàn bộ cảm xúc lên con cái.
Những người này thường liên tục gọi điện, nhắn tin, can thiệp vào công việc và cuộc sống của con; họ hỏi han mọi việc, điều gì cũng muốn tham gia, không có ranh giới. Nếu con tỏ ra khó chịu, họ sẽ nhắc nhở về những gì mình đã hy sinh, khiến con cảm thấy áy náy. Sự quan tâm này thực chất trở nên nặng nề, khiến con cái không dám tận hưởng thời gian riêng, luôn phải cân nhắc cảm xúc của cha mẹ.
2. Biến con thành "thùng rác cảm xúc"
Một số cha mẹ giống như mang theo những đám mây u ám. Họ mở lời là không khí xung quanh trở nên nặng nề. Có thể họ không cố ý, nhưng đã quen sống trong sự tiêu cực, luôn nhìn mọi thứ theo hướng xấu, và thường phàn nàn.
Những cảm xúc tiêu cực không được bày tỏ trực tiếp mà họ trút hết cho con cái. Từ chuyện người này, người kia, chuyện lời nói hay thái độ của người khác... đều được họ chia sẻ với con. Họ thích con cùng phê phán, nếu con bảo rằng người kia không có ý gì xấu, họ lại giận, cho rằng con thiên vị người khác, không ủng hộ mình. Họ luôn phàn nàn về đời sống, sức khỏe hay mọi chuyện nhỏ nhặt. Và khi con an ủi, sự giận dữ ấy có thể chuyển sang con, buộc con phải "vâng lời" để họ cảm thấy được thỏa mãn.
Những cha mẹ kiểu này nhìn đâu cũng thấy tiêu cực, luôn thấy mình thiệt thòi và muốn con chịu trách nhiệm an ủi, đồng cảm, biến con thành nơi xả mọi bực bội mà không cân nhắc ranh giới.
Ảnh minh họa
3. Cứng đầu, luôn xem con là trẻ con
Tình yêu cha mẹ dành cho con là điều không cần bàn cãi. Nhưng nhiều người dù con đã lập gia đình, sinh con, vẫn xem con như trẻ con, can thiệp mọi việc, áp dụng quan điểm cũ để dạy cháu, yêu cầu con theo ý mình. Họ can thiệp quá sâu vào gia đình nhỏ của con, nghĩ mình luôn đúng, nếu con không nghe, sẽ la mắng, phê phán, thậm chí lạnh nhạt, trêu chọc để ép con làm theo.
Trong bối cảnh này, con cái không được tôn trọng, ranh giới luôn bị xâm phạm, cảm giác bị kiểm soát và áp lực tinh thần trở nên nặng nề. Sống chung với cha mẹ kiểu này, tình yêu và sự quan tâm của cha mẹ đôi khi lại trở thành gánh nặng tinh thần đối với con cái.
Kết
Là con cái, chúng ta luôn biết ơn công ơn dưỡng dục của cha mẹ và nên đảm nhận trách nhiệm chăm sóc khi cha mẹ lớn tuổi, để cha mẹ có thể sống an nhàn, tận hưởng tuổi già hạnh phúc. Nhưng chăm sóc không chỉ là một chiều, mà cần sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau.
Cha mẹ khi về già vẫn nên duy trì sự độc lập, không quá phụ thuộc vào con cái, biết buông tay và chấp nhận quan điểm mới, nghe lời khuyên từ con. Đồng thời, cha mẹ nên nhìn nhận tích cực, chú ý đến ưu điểm của con, giảm bớt phàn nàn và duy trì tâm thái lạc quan, tích cực, tránh năng lượng tiêu cực tràn ngập.
Về phần con cái, cần nhiều thời gian bên cha mẹ, hiểu và trấn an họ. Người già suy cho cùng cũng chỉ là những "đứa trẻ", họ cần sự quan tâm và định hướng đủ để không biến mình thành gánh nặng ngược.















