Tôi biết đến Báo Thanh Niên từ những ngày đó, khi những số báo mới ra được đặt ngay ngắn trên kệ, thu hút ánh nhìn của những người trẻ đang tò mò tìm hiểu thế giới. Thế nhưng lúc ấy, tôi chỉ đọc lướt vài dòng rồi cất vào giá, chưa có cho mình một mối gắn bó thật sự với tờ báo này.
Trẻ trung, sinh động, nhiều chuyên mục
Khi đi làm, cuộc sống của một giáo viên trẻ cuốn tôi vào những bận rộn không ngừng: giáo án, lớp học, hồ sơ, những buổi họp chuyên môn… Thế nhưng, tình yêu với sách báo vẫn thôi thúc tôi đến thư viện huyện để làm thẻ bạn đọc. Ở đó, mỗi lần bước vào phòng đọc, tôi đều thấy những số Báo Thanh Niên mới còn thơm mùi giấy mực nằm ngay ngắn trên bàn chị thủ thư hoặc trong tay các bạn đọc khác. Tờ báo ấy vẫn luôn ở đó, bền bỉ và thân thuộc, nhưng tôi lại chỉ lướt qua như một người quen biết mà chưa từng bắt chuyện.
Thời gian trôi, công nghệ phát triển mạnh. Song song với báo in, báo điện tử ngày càng phong phú với giao diện sinh động, dễ tiếp cận. Chỉ cần một cú chạm nhẹ trên điện thoại, tôi có thể đọc báo bất cứ lúc nào. Cách đây hơn 1 năm, trong khóa học viết, tình yêu con chữ âm ỉ từ thuở học trò bất ngờ được thắp sáng trở lại. Thầy và các bạn văn giới thiệu cho tôi nhiều tờ báo để gửi bài cộng tác, trong đó có Báo Thanh Niên. Đó là lần đầu tiên tôi mở trang điện tử của báo một cách nghiêm túc và đọc thật chậm.
Và tôi rất bất ngờ. Một tờ báo mà trước đây tôi chỉ lướt qua bỗng hiện lên với diện mạo mới: trẻ trung, sinh động, nhiều chuyên mục chạm đến chính những điều tôi quan tâm như giáo dục, môi trường, năng lượng, những câu chuyện tử tế giữa đời thường. Chỉ trong một buổi tối, tôi đọc liên tiếp hàng chục bài báo và cảm giác như mình đã bỏ lỡ một người bạn tốt suốt nhiều năm.

Ảnh tác giả cùng cuốn sách An toàn tiết kiệm kinh nghiệm sẻ chia
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Cũng từ đó, tôi biết đến cuộc thi Tiết kiệm điện thành thói quen lần 2 do Báo Thanh Niên tổ chức. Tôi hào hứng gửi 2 bài dự thi đầu tiên của mình sau đó chờ đợi, hy vọng nhưng rồi cả 2 bài đều không lọt vào vòng sơ khảo. Thay vì buồn, tôi xem đó là lời nhắc nhở phải cố gắng, phải rèn giũa ngòi bút và tư duy viết nhiều hơn nữa.
Năm nay, khi cuộc thi bước vào mùa thứ ba, tôi tiếp tục thử sức. Tôi gửi 6 bài viết, mỗi bài là một lát cắt nhỏ trong cuộc sống của chính mình: những quan sát từ trường học, từ ngôi nhà nhỏ, từ những người xung quanh. Lần này, 4 bài của tôi lọt vào vòng sơ khảo và 1 bài được trao giải khuyến khích. Đối với tôi, đó không chỉ là phần thưởng, mà là sự ghi nhận về nỗ lực bền bỉ và cho hành trình trưởng thành của chính mình trong từng con chữ.
Bền bỉ, sâu sắc và lan tỏa
Cuộc thi Tiết kiệm điện thành thói quen đã trải qua 3 mùa, và tôi nhận ra đây không chỉ là một sân chơi viết lách mà còn là một phong trào cộng đồng rất đẹp. Những câu chuyện gửi về đều rất đời thường: những gia đình thay đổi thói quen sử dụng thiết bị điện, những học sinh tắt quạt và đèn khi rời lớp, những bạn trẻ sáng tạo mô hình tiết kiệm năng lượng, những khu phố nhắc nhau sử dụng điện an toàn.
Bước sang mùa thứ ba, sức lan tỏa của cuộc thi càng mạnh mẽ hơn. Không chỉ bạn đọc thành thị, mà người dân ở khắp các vùng miền, thuộc mọi tầng lớp và mọi công việc khác nhau đều có thể tham gia nhiệt tình. Các câu chuyện trở nên đa dạng, chân thật và giàu cảm hứng hơn. Mùa thứ ba đánh dấu sự trưởng thành rõ rệt của cuộc thi khi mở rộng thông điệp từ "tiết kiệm điện" sang ý thức sử dụng năng lượng an toàn, bền vững và trách nhiệm với môi trường.
Một cuộc thi tưởng nhỏ nhưng đã tạo ra những thay đổi rất thật trong nếp sống hằng ngày. Với tôi, đó là giá trị lớn nhất mà Báo Thanh Niên đã tạo dựng: bền bỉ, sâu sắc và lan tỏa bằng những câu chuyện từ chính bạn đọc.
Nhìn lại, tôi hiểu rằng Báo Thanh Niên không chỉ là nơi tôi đọc tin mỗi ngày mà là người bạn đã đồng hành, tiếp sức và khơi dậy trong tôi tình yêu viết lách, tình yêu với những giá trị sống xanh và trách nhiệm cộng đồng. Tờ báo ấy đã mang đến cho tôi cơ hội, cho tôi động lực, cho tôi niềm tin rằng mỗi câu chuyện nhỏ mình viết ra đều có thể góp một phần vào sự thay đổi chung.
Với tôi, Báo Thanh Niên không chỉ là nơi gửi gắm bài viết hay theo dõi tin tức mà là người bạn giúp tôi nhìn cuộc đời tích cực hơn, trách nhiệm hơn và nhân văn hơn. Chính nhờ sự đồng hành lặng lẽ mà sâu sắc ấy, tôi có thêm niềm tin để tiếp tục con đường mình đang đi, kiên trì gieo từng hạt mầm tốt đẹp vào cuộc sống và vào trái tim những học trò nhỏ mỗi ngày.



















