Thử thách bản thân, thực hiện lời thề nghề giáo
Đầu tháng 10.2025, tôi tình cờ xem được một video ghi lại hình ảnh thầy Huỳnh Văn Sơn, Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, nói về nghề giáo. Thầy nói rằng: "Bây giờ, thầy cô giáo không thể gọi là nhàn hạ, bởi vì mỗi một bài giảng chúng ta lên lớp có cả sự rung cảm từ trong tâm khảm của mình, có cả quá trình chúng ta tìm hiểu người học và đặc biệt có cả sự trăn trở của chúng ta để dưỡng nuôi một tâm hồn, một nhân cách. Đó chính là những nhiệm vụ cao cả và thiêng liêng mà thế hệ thầy cô giáo ngày hôm nay cần phải đổi thay...."

Từ đảo Phú Quốc vào đất liền tham gia hội thi giáo viên dạy giỏi THCS cấp tỉnh, do Sở GD-ĐT Kiên Giang tổ chức, tôi mong muốn được cùng đồng nghiệp giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm và quan trọng hơn là thử sức mình
ẢNH: CTV
Những chia sẻ của thầy Sơn khiến tôi giật mình và tự ngẫm bản thân mình. Tôi tự hỏi hơn 20 năm đứng lớp, bản thân đã làm được gì cho nghề giáo, làm gì được cho các em học sinh và đã hết lòng, hết sức với các em chưa?
Sau đó, hay tin Sở GD-ĐT An Giang tổ chức hội thi giáo viên dạy giỏi THCS cấp tỉnh (năm học 2025-2026), tôi liền liên hệ lãnh đạo nhà trường để đăng ký tham dự. Tôi mong muốn được cùng đồng nghiệp giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm, qua đó thực hiện tốt hơn "lời thề cho nghề giáo" và quan trọng hơn là thử sức mình.
Những đêm mất ngủ cho hội thi giáo viên dạy giỏi
Sau khi đăng ký tham gia hội thi, tôi bắt đầu nghiên cứu các văn bản, các quy định để thực hiện. Theo đó, mỗi giáo viên dự thi phải trải qua 2 phần thi bắt buộc là trình bày biện pháp nâng cao chất lượng giảng dạy và thực hành một tiết dạy trên lớp.

Những giây phút khó quên của tôi bên các em học sinh lớp lớp 7/7, Trường THCS Nguyễn Du (P.Rạch Giá, An Giang)
ẢNH: HOÀNG TRUNG
Tôi mất mấy đêm liền để hoàn thành nội dung biện pháp tác nghiệp. Xong bản word, rồi tới bản Power Point. Chưa an tâm, tôi xin trình bày thử ở trường để đồng nghiệp góp ý. Có những buổi họp kéo dài hơn 6 giờ đồng hồ, đến tận tối để anh chị em trong tổ góp ý.
Sau đó, tôi khăn gói lên đường, hồi hộp chờ lúc bước vào phòng trình bày trước 3 vị giám khảo đáng kính. Cuối cùng, tôi đã qua được "ải" biện pháp và tiếp tục chuẩn bị tinh thần để qua "ải" thứ 2 là thực hành một tiết dạy.
Với quy định tiết dạy thực hành được báo trước 2 ngày, hầu hết người dự thi (trong đó có tôi) không khỏi lo lắng. Bởi, không đầy 48 giờ đồng hồ có thể chuẩn bị xong mọi thứ hay không, nhất là với hoàn cảnh phải mất hết nửa ngày di chuyển từ đảo ra đất liền.
Dù đậu hay rớt vẫn tự hào
Sáng 30.11, tôi nhận thông báo sẽ thi thực hành vào sáng thứ 2.12. Cụ thể là dạy bài "Biểu đồ hình quạt tròn" trong tiết 3 tại lớp 7/7, Trường THCS Nguyễn Du (P.Rạch Giá, An Giang).
Hơn 6 giờ ngày 1.12, tôi khăn gói ra bến tàu cao tốc, xuất phát từ đảo ngọc Phú Quốc vào đất liền Rạch Giá, mang theo mong ước lớn nhất là thi đậu.

Hội thi giáo viên dạy giỏi năm học 2025-2026 đã kết thúc. Tôi mãn nguyện vì kết quả mình đạt được đúng như mong ước, từ đó có thêm niềm tin trong hành trình thực hiện lời thề nghề giáo
ẢNH: CTV
Chiều hôm đó, theo quy định, tôi được gặp học sinh. Sau 15 phút làm quen, cả lớp xem tôi như "idol", tràn lên bắt tay vui nhộn…
Cuối cùng, tiết dạy của cũng xong. Ba vị giám khảo đáng kính có vài lời nhận xét, khen nhiều và chê thì cũng không ít, nhưng chủ yếu là rút kinh nghiệm để sau này tôi dạy tốt hơn.
Trong suốt các phần thi, tôi và các đồng nghiệp đều xem thời khắc 7 giờ sáng các ngày từ 30.11 như chờ kết quả "xổ số". Bởi, vào thời khắc này, Ban tổ chức sẽ gửi thông tin phần thi thực hành vào email của giáo viên dự thi. Nếu sau thời khắc đó mà không nhận được mail, đồng nghĩa với giáo viên đó chưa có lịch thi thực hành. Mọi người hay nói vui là hôm đó chưa xổ tới số của mình.
Tôi may mắn là số được xổ ngay ngày đầu tiên, nên mấy ngày sau đó không quan tâm nhiều đến nó nữa, chỉ lâu lâu hỏi xem đồng đội mình đã... tới số chưa thôi.
Rồi đến 10.12, phần thi thực hành kết thúc. Chúng tôi lại tiếp tục chờ... xổ số. Lần này là chờ xem kết quả chung cuộc của hội thi. Sáng 15.12, nhận được thông báo chính thức từ lãnh đạo nhà trường, nhiều người không dám mở ra xem danh sách, phải nhờ người thân xem giúp.
Còn tôi, cũng hồi hộp không thua đồng nghiệp, nhưng cũng "bạo gan" mở danh sách ra xem. Dò mãi chẳng thấy tên mình đâu. Ráng dò thêm chút nữa, cuối cùng cũng thấy tên mình ở số thứ tự 904. Mừng quá mừng. Cả 3 giám khảo đều chấm cho tôi loại giỏi.
Vậy là hội thi giáo viên dạy giỏi đã kết thúc. Tôi mãn nguyện vì kết quả mình đạt được đúng như mong ước khi khăn gói lên đường và từ đó có thêm niềm tin trong hành trình thực hiện lời thề nghề giáo.
Đâu đó, cũng có... những mảnh đời
Trưa, thi xong, tôi đánh xe dạo một vòng Rạch Giá. Bất chợt nhìn thấy một em học sinh lớp 7/7 Trường THCS Nguyễn Du đang cầm xấp vé số khá dày đi vào mời khách trong quán cà phê. Tôi quay xe lại, gọi em ấy ra để mua ủng hộ vài tờ.
"A! Thầy Trung. Thầy chưa về đảo à?" Thì ra em ấy cũng nhận ra tôi. Xem phù hiệu trên đồng phục em ấy đang mặc, tôi biết em tên B.T, là học sinh lớp mà tôi đã dạy trong hội thi vừa qua. Tôi rất vui vì chỉ hơn 60 phút trên lớp, nhưng em vẫn nhớ và nhận ra mình.
Sau vài câu hỏi, tôi biết em sống trên đường Lâm Quang Ky. Hằng ngày, ngoài giờ học, em phải đi bán 350 tờ vé số (thật sự không hiểu bằng cách nào em bán hết chừng ấy vé trong thời gian nghỉ).
Tôi mua giúp em 10 tờ vé số rồi vội vàng rời đi. Trước khi chia tay, tôi còn kịp nghe em nói "Chiều thầy trúng số, dẫn nguyên lớp tụi con đi Phú Quốc du lịch nha thầy". Tôi chỉ kịp đưa tay ra dấu đồng ý rồi tiếp tục lang thang trên đường 3.2. Sau đó, tôi mới sực nhớ và tự trách mình sao không mời em ấy bữa cơm trưa.









