Trong suy nghĩ của nhiều người, tấm bằng đại học vẫn được xem là tấm vé quan trọng để bước tới thành công. Vì thế, học sinh thường dồn toàn bộ thời gian, công sức để học tập với mong muốn hiện thực hóa giấc mơ mang tên “đại học”. Tuy nhiên, chính áp lực nặng nề ấy lại trở thành nguyên nhân khiến không ít bạn trẻ rơi vào trạng thái bế tắc, thậm chí đánh mất sức khỏe tinh thần khi kết quả không như mong đợi.
Câu chuyện của một nữ sinh tên Kỳ Kỳ, sống tại tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc), từng gây chấn động dư luận cách đây 7 năm. Sau khi thi trượt ngôi trường mơ ước là Đại học Thanh Hoa - ngôi trường danh giá hàng đầu Trung Quốc, Kỳ Kỳ đã rơi vào trầm cảm kéo dài. Dù thời gian trôi qua, vết thương tâm lý ấy vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai trong cô.

Sau khi thi trượt ngôi trường mơ ước là Đại học Thanh Hoa, Kỳ Kỳ đã rơi vào trầm cảm kéo dài.
Ngày 3/11/2017, mẹ của Kỳ Kỳ - bà Dương đưa con gái khi đó đã 25 tuổi tới bệnh viện để thăm khám. Thế nhưng chỉ một phút lơ là, bà hoảng hốt nhận ra con gái đã biến mất. Quá lo sợ, bà lập tức báo cảnh sát. Nhận tin, lực lượng chức năng nhanh chóng triển khai tìm kiếm quanh khu vực. Hình ảnh từ camera cho thấy nữ sinh đã rời bệnh viện một mình.
Sau nhiều giờ truy tìm, đến khoảng 18 giờ cùng ngày, cảnh sát phát hiện Kỳ Kỳ ngồi cạnh một cái ao gần bệnh viện. Khi tiếp xúc, cô gái tỏ ra mệt mỏi, căng thẳng, hầu như không muốn trò chuyện. Để giúp cô trấn tĩnh, cảnh sát đã phải tiến hành tư vấn tâm lý tại chỗ.
Trong cuộc nói chuyện, Kỳ Kỳ bộc bạch về nỗi ám ảnh chưa thể vượt qua kể từ ngày trượt đại học năm 18 tuổi. Dù đã lập gia đình và sinh con, nhưng cuộc sống hôn nhân nhiều trục trặc, cộng thêm áp lực chăm con khiến cô chỉ ngủ được vài tiếng mỗi ngày. Tất cả dồn nén khiến chứng trầm cảm ngày càng nặng nề.


Mẹ đưa đi khám liền biến mất bí ẩn.
Lắng nghe câu chuyện, một cảnh sát khuyên nhủ: “Cuộc đời không chỉ có một con đường. Một lần thất bại không có nghĩa là thất bại cả đời, nhưng nếu mãi né tránh, sau này con sẽ hối tiếc. Chỉ khi dám đối mặt với chính mình, con mới có thể trưởng thành”. Những lời chân thành ấy đã phần nào giúp Kỳ Kỳ dịu bớt nỗi đau và đồng ý quay lại bệnh viện để tiếp tục điều trị.
Câu chuyện này cho thấy trượt đại học không phải là dấu chấm hết. Điều quan trọng là chúng ta có đủ nghị lực để đứng dậy sau vấp ngã hay không. Thất bại, suy cho cùng, chỉ là một phần tất yếu trong hành trình trưởng thành. Nếu biết nhìn nhận nó như một cơ hội học hỏi và đổi hướng, con người sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Bởi lẽ, mỗi khi một cánh cửa khép lại, sẽ luôn có một cánh cửa khác mở ra dành cho những ai đủ dũng cảm và kiên nhẫn để tiếp tục bước đi.