Giáo dục

Xem phim Sex Education, tôi rơm rớm nước mắt nhớ lại câu nói của bố: Nhờ nó mà tôi từ đứa trượt đại học, giờ là trưởng phòng công ty

Tôi năm nay 30 tuổi. Hôm trước, khi xem lại phim Sex Education, đến đoạn cô giáo của Maeve phát hiện ra năng khiếu viết lách của cô bé, tôi đã bật khóc.

Không phải vì xúc động thuần túy, mà là vì tôi thấy chính mình trong đó, một cô bé ngày xưa từng âm thầm làm điều mình thích, rồi chỉ cần một người lớn nhìn thấy, công nhận, là có thể thay đổi cả đời mình.

Ngày xưa tôi học dốt. Thật sự dốt. Học môn nào cũng lẹt đẹt, đặc biệt là cấp 2. Mẹ tôi vì lo lắng nên suốt ngày mắng mỏ, so sánh. Cứ sau mỗi lần điểm kém là một trận cằn nhằn. Lúc đó, để giải tỏa, tôi hay ngồi vẽ linh tinh. Chủ yếu là mấy bộ quần áo tôi tưởng tượng ra, váy này váy kia, tô màu bằng bút bi, bút dạ.

Nhưng tôi chưa bao giờ dám nghĩ là mình "giỏi". Đơn giản vì điểm văn 5, toán 3, tiếng Anh 4 thì còn cái gì để tự tin?

Đến năm lớp 10, có lần tôi vẽ vào mặt sau cuốn vở toán mấy mẫu áo dài cách tân gì đó. Mẹ thấy được, giận điên người, mắng tôi một trận ra trò vì tội "lười học còn bày vẽ". Tôi tưởng phen này xong đời, chắc bố về mà thấy sẽ nổi trận lôi đình.

Nhưng không.

Xem phim Sex Education, tôi rơm rớm nước mắt nhớ lại câu nói của bố: Nhờ nó mà tôi từ đứa trượt đại học, giờ là trưởng phòng công ty- Ảnh 1.

Maeve

Bố chỉ lật cuốn vở, ngó qua mấy bức vẽ rồi cười: "Vẽ cũng đẹp đấy chứ. Hôm nào vẽ cho bố một bộ, hai bố con ra hàng đầu ngõ may xem thế nào. Nhưng lần sau vẽ thì vẽ vào giấy khác, đừng bôi bậy vào vở học như thế".

Câu nói đó, đơn giản mà giống như một dấu mốc. Bố không tâng bốc, không cổ vũ quá đà. Nhưng bố đã thấy tôi, thấy điều tôi làm, thấy sự chỉn chu trong từng nét vẽ. Và bố công nhận nó.

Hồi đó tôi không ý thức hết. Nhưng về sau, khi trượt đại học, giữa lúc loay hoay không biết đi đâu về đâu, tôi chợt nhớ tới lời bố. Tôi quyết định đăng ký học cao đẳng ngành thiết kế thời trang. Rồi đi học liên thông, học xong lại học tiếp nhiều khóa kỹ năng chuyên sâu liên quan. Từ lúc sinh viên, tôi đã đi làm từ cửa hàng nhỏ đến thực tập không lương ở một số công ty, làm mẫu, làm thiết kế, rồi làm cả bên sản xuất. Từng bước từng bước, tôi học tập, tích lũy kiến thức, từ nhân viên quèn, dần dần tạo được ấn tượng trong công việc, được đề bạt.

Giờ, ở tuổi 30, tôi là trưởng phòng sáng tạo mẫu của một thương hiệu thời trang. Thu nhập ổn định. Cuộc sống tạm gọi là tốt. Cả họ nhà tôi vẫn hay trêu: "Con bé học dốt ngày xưa mà giờ ra dáng quá".

Nhưng có ai biết, cái "ra dáng" hôm nay là kết quả của một câu nói tử tế và một ánh nhìn bao dung từ người bố năm xưa.

Khi xem Maeve được cô giáo khuyến khích dám nói: "Tôi giỏi", tôi đã rớm nước mắt. Vì tôi hiểu, một đứa trẻ nếu không được ai công nhận, sẽ không bao giờ có đủ dũng khí để tin vào mình.

Và đôi khi, chỉ cần một người… chỉ cần một người lớn không vội mắng, biết nhìn thấy tia sáng trong đứa trẻ cũng đủ để thắp lên một hành trình.

Các tin khác

Biển Đông có thể đón 7 cơn bão trong 3 tháng tới

Trong 3 tháng tới, trên Biển Đông có thể ghi nhận thêm khoảng 7 cơn bão. Trong số này có khả năng 3 cơn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến đất liền nước ta, gây ra các đợt mưa lớn diện rộng trên đất liền.

Nên xem xét tạm đình chỉ danh hiệu NSND, NSƯT với nghệ sĩ vi phạm quảng cáo

Trước thực trạng nhiều NSND, NSƯT quảng cáo thẩm mỹ gắn mác phong thủy, chuyên gia truyền thông cho rằng ngoài chế tài hành chính như phạt tiền, gỡ nội dung, yêu cầu xin lỗi công khai, cần bổ sung các hình thức kỷ luật nghề nghiệp, nhất là đối với nghệ sĩ mang danh hiệu do Nhà nước phong tặng.

Trải nghiệm ở vùng đất đậm chất miền Tây Nam bộ ở TPHCM

Đảo Long Sơn được ví như “Rồng xanh” của vùng cửa biển với con sông Lòng Tàu, sông Thị Vải đi sâu vào đất liền. Trước đây trực thuộc TP.Vũng Tàu (tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu), xã đảo Long Sơn ngày nay thuộc TPHCM. Tuy nằm ở miền Đông nhưng Long Sơn lại mang nét văn hoá đậm chất miền Tây Nam bộ.