Khoảng một tháng trước, khoa Ngoại Tiết niệu và Nam khoa, Bệnh viện E tiếp nhận bệnh nhân nam 90 tuổi trong tình trạng bí tiểu kéo dài do u tiền liệt tuyến, nghi ngờ ung thư. Bệnh nhân mang nhiều bệnh nền nặng như phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD), tăng huyết áp, thể trạng suy kiệt, khiến việc điều trị trở thành thách thức lớn.
Trước đó không lâu, tại bệnh viện tuyến tỉnh, cụ ông từng rơi vào nguy kịch vì ho ra máu ồ ạt do vỡ động mạch khí - phế quản. Nhờ can thiệp nút mạch kịp thời, bệnh nhân qua cơn sinh tử nhưng phải nằm hồi sức tích cực suốt hai tuần. Thể lực suy giảm nghiêm trọng khiến cụ không đủ điều kiện phẫu thuật, buộc phải duy trì sonde tiểu kéo dài.
Khi chuyển lên Bệnh viện E, các bác sĩ đứng trước bài toán khó. Nếu không xử lý khối u tiền liệt tuyến, bệnh nhân không thể tự đi tiểu, chất lượng sống suy giảm rõ rệt. Nhưng phẫu thuật trên một cơ thể già yếu, chức năng phổi kém tiềm ẩn nguy cơ tai biến rất cao.

Bác sĩ Mai Văn Lực, khoa Ngoại Tiết niệu và Nam khoa, Bệnh viện E, thăm khám cho bệnh nhân. (Ảnh: BSCC)
Theo bác sĩ Mai Văn Lực, khoa Ngoại Tiết niệu và Nam khoa, ê-kíp cân nhắc hai hướng điều trị. Phương án an toàn nhất là dẫn lưu bàng quang tối thiểu, song đồng nghĩa với việc bệnh nhân phải sống phụ thuộc sonde tiểu suốt đời. Phương án còn lại là phẫu thuật nội soi cắt u tiền liệt tuyến – lựa chọn nhiều thách thức, đòi hỏi đánh giá thận trọng và phối hợp đa chuyên khoa.
Một cuộc hội chẩn với sự tham gia của phẫu thuật tiết niệu – nam khoa, gây mê hồi sức, hồi sức tích cực, hô hấp, chẩn đoán hình ảnh, dinh dưỡng lâm sàng và phục hồi chức năng được tổ chức. Trong 10 ngày trước phẫu thuật, các bác sĩ tập trung điều chỉnh từng chỉ số sinh tồn, cải thiện chức năng hô hấp và nâng đỡ thể trạng để bệnh nhân có thể chịu đựng cuộc mổ.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, một đề nghị bất ngờ được đưa ra. Con gái bệnh nhân xin cho cha về nhà 2-3 ngày để dự đám cưới cháu trai. Gia đình lo ngại nếu phẫu thuật ngay, trong tình huống xấu nhất, cụ sẽ không còn cơ hội chứng kiến ngày vui hiếm hoi của con cháu.
“Đó là một quyết định rất khó về mặt chuyên môn”, bác sĩ Lực nói. “Nhưng có những khoảnh khắc trong đời người bệnh quan trọng không kém bất kỳ can thiệp y khoa nào, trừ cấp cứu”.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, ê-kíp thống nhất hoãn ca mổ. Cụ ông được về nhà dự đám cưới cháu trong không khí sum vầy, nhận trọn vẹn niềm vui gia đình. Ba ngày sau, cụ quay lại bệnh viện với tinh thần phấn chấn, tâm thế thoải mái và niềm tin rõ rệt vào các bác sĩ.
Ca phẫu thuật nội soi sau đó diễn ra thuận lợi, vượt ngoài dự đoán ban đầu. Nhờ sự phối hợp chặt chẽ giữa các chuyên khoa, bệnh nhân hồi phục tốt, tự đi tiểu trở lại và sức khỏe dần cải thiện.
Gần một tháng sau, khi bác sĩ Lực nhắn tin hỏi thăm, con gái bệnh nhân gửi lại bức ảnh hai cụ già ngồi cạnh nhau xem tivi trong phòng khách. “Ông ăn khỏe, ngủ tốt, tiểu tiện bình thường. Vui nhất là thấy hai cụ còn được bên nhau an hưởng tuổi già”, người con chia sẻ.
Từ câu chuyện này, bác sĩ Lực cho rằng nghề y không chỉ là phẫu thuật hay cắt bỏ khối u. Đó còn là sự thấu cảm và khả năng đặt giá trị tinh thần của người bệnh vào đúng vị trí. Đôi khi, một quyết định lùi lại đúng lúc lại góp phần quan trọng vào thành công của cả quá trình điều trị.











