Khi cơn hồng thủy đi qua, văn minh sụp đổ, trái đất biến thành một đảo rác khổng lồ. Tại đó, 3 kẻ sống sót dạt vào nhau trong tình thế "ngàn cân treo sợi tóc". Không còn ranh giới xã hội, họ bị lột trần trước thiên nhiên khắc nghiệt. Đó là vị bác sĩ từng để bệnh nhân tử vong vì thói vô cảm, tắc trách; cô giáo trẻ che giấu quá khứ, chấp nhận làm tình nhân để tiến thân; cuối cùng là gã tử tù vượt ngục, nạn nhân của một gia đình bất hạnh, sống giữa lằn ranh tội lỗi và khát vọng hoàn lương.
Tác giả Nguyễn Văn Phúc đã nhìn thấu bi kịch nhân sinh: con người không thể chạy trốn thiên nhiên, bởi thiên nhiên nằm ngay trong bản thể mỗi người. Cơn hồng thủy thực chất là ẩn dụ cho sự sụp đổ của đạo đức. Chính lòng tham, sự ích kỷ và đố kỵ mới là dòng nước lũ nhấn chìm nhân loại. Thông điệp vở diễn neo lại đầy ám ảnh: Cái chết không đáng sợ bằng sự trốn chạy tội lỗi của chính mình.

Cảnh trong vở Cơn hồng thủy
ẢNH: H.K
Ở góc độ dàn dựng, đạo diễn Nguyễn Thanh Thương đã mạnh dạn bước qua vùng an toàn. Vừa chỉ đạo vở, vừa thủ vai cô giáo, Nguyễn Thanh Thương nỗ lực tạo nên điểm nhấn biểu đạt nội tâm. Huỳnh Thanh Khang quen thuộc với các vai phụ phản diện hóa thân thành vị bác sĩ đầy dằn vặt. Gương mặt trẻ Tuấn Tú vai tử tù mang đến làn gió mới bằng ngôn ngữ hình thể và múa đương đại. Sự tối giản trong dàn cảnh nhường chỗ cho sự bùng nổ của cảm xúc trần trụi.
Cơn hồng thủy là một lát cắt nhân sinh, như tấm gương để khán giả soi mình trong đó, dẫu đau đớn nhưng cần thiết để "hồi sinh" những giá trị chân chính.










