Tôi tên Huyền, năm nay 27 tuổi, về làm dâu của mẹ được 3 năm. Gia đình chồng tôi vốn sống tình cảm, chan hòa. Bố chồng mất sớm, mẹ ở vậy một mình nuôi hai con khôn lớn. Bao năm qua, bà vừa làm cha, vừa làm mẹ, gánh vác mọi khó khăn để các con được học hành, dựng vợ gả chồng. Trong mắt tôi, mẹ chồng là một người phụ nữ kiên cường, hy sinh rất nhiều cho gia đình.
Chính vì thế, khi gần đây bà đưa về nhà một người đàn ông, giới thiệu là “bạn mới quen” và muốn gắn bó, trong nhà ai cũng ủng hộ. Tôi cũng nghĩ, ở tuổi xế chiều, mẹ chồng xứng đáng có một bờ vai để nương tựa, bớt đi cô đơn. Vợ chồng tôi từng động viên bà cứ sống cho mình, đừng chỉ lo cho con cháu mãi. Nhưng mọi chuyện lại rẽ sang hướng khó xử khi tôi nhận ra người đàn ông ấy không hề xa lạ.
Ông ấy tên Đức, một người mà tôi đã nghe qua nhiều tai tiếng. Trớ trêu thay, chính mẹ của một người bạn thân của tôi từng là “nạn nhân” của ông. Bà ấy bị lừa tình lẫn tiền, đến khi phát hiện ra thì đã mất trắng số tiền tiết kiệm cả đời. Tôi còn nhớ những giọt nước mắt của cô bạn tôi khi chứng kiến mẹ mình suy sụp, thậm chí còn mất niềm tin vào cuộc sống.

Tôi bất ngờ khi nhìn thấy người mà mẹ chồng đưa về ra mắt. (Ảnh minh họa)
Vậy mà giờ đây, ông Đức lại xuất hiện trong nhà tôi, đường hoàng ngồi trò chuyện, còn gọi mẹ chồng tôi là “bà xã tương lai”. Tôi rùng mình khi nghe điều đó. Cảm giác vừa lo lắng, vừa bức bối. Tôi và chồng bàn bạc rồi nhẹ nhàng khuyên mẹ: “Mẹ cứ tìm hiểu thêm, đừng vội vàng. Người này không phải đơn giản đâu”. Nhưng mẹ tôi gạt đi, cho rằng chúng tôi “định kiến” và không muốn mẹ hạnh phúc.
Bà nói: “Mẹ đã chịu cô đơn hơn 20 năm rồi, các con không hiểu đâu. Người ta cũng có tấm lòng, sao các con lại nghĩ xấu?”. Thực lòng, tôi không muốn làm mẹ tổn thương. Tôi biết bà khao khát có một người bạn đời chia sẻ tuổi già. Nhưng tôi cũng không thể đứng yên nhìn bà sa vào một mối quan hệ đầy rủi ro. Tôi sợ một ngày nào đó, khi mọi chuyện vỡ lở, bà không chỉ mất tiền bạc mà còn mất cả niềm tin, sự tự trọng.
Sau nhiều đêm trăn trở, cuối cùng tôi quyết định đưa mẹ chồng đến gặp trực tiếp mẹ của cô bạn thân. Tôi nghĩ, chỉ khi nghe người trong cuộc kể lại, với những bằng chứng cụ thể, mẹ mới chịu tin. Ban đầu, mẹ tôi còn ngần ngừ, nhưng rồi vẫn đồng ý đi.

Mẹ chồng tôi vô cùng đau khổ khi biết sự thật. (Ảnh minh họa)
Buổi gặp ấy, tôi không bao giờ quên. Cô Thảo - mẹ của bạn tôi rơi nước mắt kể lại từng chi tiết về quãng thời gian bị ông Đức lợi dụng, từ những lời hứa hẹn đường mật đến số tiền dành dụm cả đời bị mất trắng. Với những bằng chứng quá rõ ràng, mẹ chồng tôi không thể không tin. Bà lặng người, khuôn mặt từ bàng hoàng sang cay đắng. Tối đó, mẹ chủ động gọi cho ông Đức, dứt khoát chấm dứt mối quan hệ.
Nhìn mẹ bình tĩnh trở lại, tôi thấy như trút được gánh nặng. Tôi biết, quyết định ấy khiến bà buồn, nhưng ít ra bà đã tránh được một vết thương lớn hơn. Với tôi, đôi khi tình yêu thương không phải là để mặc người thân làm điều họ muốn, mà là dũng cảm ngăn họ lại trước khi quá muộn.