Thương con chồng như con ruột
Trong căn nhà rộng rãi ở xã Dân Tiến, huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên, bà Phạm Thị Thưởng (SN 1968) sống cùng 2 con trai, 2 con dâu và đàn cháu nội. Hai con gái đã lập gia đình và hiện cũng sống gần nhà.
Điều đặc biệt, 2 con trai và con gái đầu đều là con riêng của chồng bà Thưởng. Ông bà chỉ có một người con chung là cô con gái út. Tuy nhiên, trước giờ bà Thưởng không phân biệt con chung, con riêng. Chồng bà đã mất 5 năm nhưng bà không thấy cô đơn bởi có cả 4 người con bên cạnh.

“Bao nhiêu năm mẹ Thưởng làm vợ của bố là bấy nhiêu năm chị em tôi gọi bà là ‘mẹ’. Từ lâu, giữa chúng tôi không có khái niệm mẹ kế - con chồng”, chị Lan Phương (SN 1985) – con gái cả nói.
Phương kể, mẹ ruột chị mất năm chị lên 7 tuổi, hai em trai lần lượt là 5 tuổi và 3 tuổi. Một năm sau, bố chị cưới bà Thưởng. Bà là người ở huyện kế bên, đã qua một lần đò nhưng chưa có con cái.
“Nhà tôi nằm ngay mặt đường. Ngày mẹ ruột tôi mất, mẹ kế vô tình đi ngang qua. Thấy chị em tôi mặc áo tang, bà thương rơi nước mắt. Sau này, bố mẹ được người thân mai mối cho nhau. Nhận ra chúng tôi là những đứa trẻ năm ấy, bà liền đồng ý nên duyên với bố, trở thành mẹ của chúng tôi”, Phương chia sẻ.

Bấy nhiêu năm, chị Phương luôn tin rằng giữa bà Thưởng và gia đình mình có một mối duyên đặc biệt, nhờ vậy, tình cảm mới nảy sinh một cách tự nhiên như vậy.
Năm bà Thưởng về nhà, Phương được 8 tuổi. Khi ấy, chị rất vui vì mấy chị em lại có mẹ, được mẹ ủ ấp và chăm sóc. Bà Thưởng đã không phụ lòng kỳ vọng của lũ trẻ, yêu thương, chăm sóc như con ruột của mình.
Chồng bà làm thợ mộc, bà trông nom việc đồng áng. Nhà đông con, bà cấy cả mẫu lúa, vừa để ăn, vừa để bán lấy tiền cho các con ăn học.
Mỗi ngày, bà đều gánh nước từ giếng ở đình làng về tắm rửa cho các con. Mỗi tấm áo, manh quần mà chị em Phương mặc, đều là do bà Thưởng sắm sửa.
“Bố mẹ cưới đầu năm thì cuối năm mẹ sinh em bé, đặt tên là Thư. Mẹ sinh em, em trai nhỏ của tôi càng thèm hơi mẹ, thế là bà ủ ấp cả hai đứa. Mẹ thương con gái thế nào thì cũng thương con trai y như vậy. Đến giờ, em trai tôi ngoài 30 tuổi rồi mà vẫn ôm ấp, nũng nịu với mẹ như con nít”, Phương chia sẻ.

Phương chưa từng thấy mẹ phân biệt đối xử giữa con chồng – con ruột. Chị khẳng định: “Em Thư có cái gì, chúng tôi có cái đó. Khen thưởng hay xử phạt, mẹ đều rất công bằng. Mà mẹ hiền lắm, chẳng đánh đập, chửi bới các con bao giờ”.
Khi các con trưởng thành, bà Thưởng lại cùng chồng đứng ra dựng vợ gả chồng cho từng người. Cả 4 người con đều được tổ chức đám cưới chu đáo như nhau, ngay cả quà cưới cũng công bằng.
Cả hai lần Phương sinh nở, bà Thưởng đều chăm nom từng chút một. Đến lượt hai nàng dâu sinh con, bà cũng chăm sóc chu toàn. “Bên ngoại ruột của tôi từ lâu đã coi mẹ như người nhà, qua lại thân thiết”, chị Phương chia sẻ.
Báo hiếu mẹ kế lúc tuổi già
Trân trọng tình yêu thương và công lao nuôi dưỡng của bà Thưởng, chị em Phương luôn bảo ban nhau phải báo đáp bà lúc tuổi già.
Ở tuổi 57, con cái trưởng thành, các cháu đã lớn, bà Thưởng sống an nhàn hơn. Hằng ngày, bà làm một số việc vặt ở nhà để khuây khỏa tinh thần, còn các khoản chi tiêu trong gia đình đều do các con lo liệu.

Bà hiện sống cùng nhà với gia đình 2 con trai. Dù căn nhà có thể ngăn làm đôi cho riêng tư nhưng các con đều muốn sống chung với mẹ. Phương sau khi lấy chồng cũng mua đất, xây nhà gần đó, còn Thư lấy chồng ở cách nhà mẹ đẻ 6km.
“Ở nhà tôi, mẹ con, anh chị em không xích mích, mâu thuẫn bao giờ. Hai em dâu rất ngoan, người này bận thì người kia làm việc nhà, đến bữa thì cùng nấu cơm rồi sắp ra ăn chung. Vợ chồng tôi thi thoảng sang ăn cơm cùng mẹ.
Các cháu yêu quý, quấn quýt với bà, đứa lớn cũng như đứa nhỏ, cháu nội cũng như cháu ngoại”, chị Phương kể.
Chị em Phương dành cho bà Thưởng sự tôn trọng tuyệt đối. Đi đâu, mấy chị em cũng hỏi ý kiến mẹ, làm gì cũng nghĩ đến tâm trạng, cảm xúc của mẹ trước tiên.
“Hai em trai tôi hay trêu mẹ, thi thoảng quá trớn vẫn bị mẹ mắng cho. Hai em dâu để nhà cửa bừa bãi, mẹ nhắc nhở vài câu là răm rắp dọn dẹp. Con trai, con dâu đi đâu cũng hỏi qua mẹ, đặc biệt, không dám cãi mẹ bao giờ”, chị Phương chia sẻ.
Video bà Thưởng được các con cháu tặng quà
Mỗi năm, Phương đưa bà Thưởng đi du lịch vài lần. Mỗi dịp đặc biệt, chị đều mua hoa, quà, thậm chí mua vàng tặng mẹ.
Những dịp Tết, chị em Phương cùng mẹ gói bánh chưng, đón giao thừa, đi chúc Tết đầu năm,... Bố mất, chị em Phương muốn thay bố báo đáp, chăm sóc và trở thành điểm tựa tinh thần của mẹ.
Đỗ Thư – con gái út chia sẻ: “Nhìn cách các anh chị yêu thương, chăm sóc mẹ, tôi cảm động vô cùng.
Từ ngày bố tôi mất, anh chị càng thương mẹ hơn, ngày lễ gì cũng mua quà, mua vàng tặng mẹ. Tôi thấy cuộc sống hiện tại của mẹ rất mãn nguyện”.
Ảnh: NVCC