Năm 2019, cụ bà họ Lý ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc đã lập di chúc để lại toàn bộ số tiền tiết kiệm và căn nhà cho con rể họ Hà, trong khi các con ruột không được nhắc đến. Thế nhưng, khi sự thật phía sau được hé lộ, ai nấy đều gật gù thừa nhận quyết định của cụ bà là đúng đắn.
Người con rể từng bị coi thường
Ông Hà sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Bố mẹ lần lượt qua đời từ sớm, ông là con cả nên sớm phải gánh vác gia đình, kiếm tiền nuôi các em. Trái lại, vợ ông - con gái út của cụ bà họ Lý xuất thân trong một gia đình trí thức khá giả, cả cha và mẹ đều là giáo sư đại học.
Khi đôi trẻ quyết định kết hôn, bố mẹ bà Lý kịch liệt phản đối vì cho rằng gia cảnh hai bên quá chênh lệch. Tuy nhiên, trước sự kiên quyết của con gái, họ đành đồng ý nhưng đặt điều kiện: chàng rể phải về nhà vợ ở rể, để con gái không phải chịu cảnh vất vả khi làm dâu.
Ngay từ ngày đầu bước chân vào nhà vợ, ông Hà đã phải đối diện với nhiều ánh nhìn nghi ngờ. Dù ông có công việc đầu bếp ổn định và chăm chỉ lao động, nhưng không ít họ hàng, hàng xóm vẫn buông lời mỉa mai “ăn bám nhà vợ”. Ngay cả cha mẹ và anh chị em bên vợ thời gian đầu cũng lạnh nhạt, thường sai ông làm việc vặt.
Thế nhưng, sự cần cù, thật thà và chu đáo của ông dần khiến mọi người thay đổi thái độ. Cha vợ bắt đầu uống trà, chuyện trò với ông nhiều hơn, còn mẹ vợ cũng quan tâm, hỏi han mỗi khi ông đi làm về.

(Ảnh minh họa)
Tuổi già kéo theo bệnh tật, chồng bà Lý phải nhập viện điều trị nhiều năm liền. Trong khi đó, các con ruột chỉ thỉnh thoảng ghé thăm, không mấy khi ở bên chăm sóc. Ngay cả lúc cha nằm viện, họ cũng ỷ lại vì biết vợ chồng cô út đã lo liệu.
Năm 2018, cụ ông qua đời sau bốn năm nằm liệt giường. Trong suốt quãng thời gian này, bà Lý và con gái út túc trực bên giường bệnh. Ban ngày con gái nghỉ việc ở nhà chăm bố, còn ông Hà vừa đi làm vừa tranh thủ buổi tối vào viện thay vợ chăm sóc.
Nhiều bệnh nhân và người nhà bệnh nhân khác khen ngợi cụ ông có người con trai hiếu thảo. Nghe vậy, ông chỉ trầm ngâm rồi nói: “Thất bại lớn nhất của đời tôi là sinh ra 3 đứa con ích kỷ và lạnh nhạt. Nhưng may mắn lớn nhất là có được người con rể hiếu thảo này. Nó không phải con ruột, nhưng còn hơn cả con ruột của tôi”.
Dù vợ nhiều lần khuyên chồng giảm bớt việc vào viện vì sợ quá sức, ông Hà vẫn khăng khăng: “Người già nằm viện lâu rất buồn. Nếu không có người thân vào thăm, bố sẽ suy sụp hơn”. Sự tận tụy ấy khiến vợ ông cảm động rơi nước mắt.
Trong những giây phút cuối cùng của đời mình, cụ ông vẫn được con rể kề bên chăm sóc. Trước khi nhắm mắt, cụ ông dặn con gái út hãy đối xử thật tốt với ông Hà, vì người con rể này đã hy sinh cho gia đình nhiều hơn bất kỳ ai, kể cả người cùng máu mủ.
Bản di chúc và sự thật phía sau
Sau sự ra đi của chồng, cụ bà Lý suy sụp tinh thần, sức khỏe nhanh chóng giảm sút. Con gái út vừa phải chăm mẹ, vừa nuôi con nhỏ, nhiều lần rơi vào cảnh kiệt sức. Bà từng gọi điện nhờ chị gái hỗ trợ, nhưng câu trả lời luôn là “bận công việc”. Gia đình anh trai cũng từ chối đón mẹ về vì sợ không hòa hợp với chị dâu.
Một lần nữa, tất cả gánh nặng chăm sóc lại đổ lên vai vợ chồng người con gái út. Ông Hà không chỉ lo tài chính mà còn kề cận chăm sóc, phụ giúp vợ san sẻ khó khăn.

(Ảnh minh họa)
Tháng 11/2019, cụ bà Lý qua đời. Trong bản di chúc được công chứng hợp pháp, bà để lại toàn bộ số tiền tiết kiệm 2 triệu NDT (hơn 7 tỷ đồng) cùng căn nhà cho con rể họ Hà. Các con ruột sau khi biết chuyện đã phản đối kịch liệt, cho rằng bản di chúc bất công và đòi được chia phần tài sản theo quy định thừa kế.
Đúng lúc căng thẳng nhất, ông Hà bất ngờ đưa ra một tập hồ sơ dày cộp. Trong đó là toàn bộ bệnh án, giấy nhập viện, hóa đơn viện phí của cả cha và mẹ vợ suốt nhiều năm.
Theo các giấy tờ ghi lại, cụ ông từng nhập viện 20 lần, nằm viện tổng cộng 206 ngày, chi phí lên đến 650.000 NDT (hơn 2,4 tỷ đồng). Cụ bà cũng 10 lần nhập viện, nằm viện 90 ngày, tốn kém số tiền không nhỏ. Chưa tính đến các chi phí phát sinh khác. Toàn bộ gánh nặng tài chính và chăm sóc đều do vợ chồng ông Hà lo liệu, trong khi các con khác gần như không hề có mặt.
Đứng trước những bằng chứng không thể chối cãi, các anh chị em ruột không còn lời nào phản bác. Họ buộc phải chấp nhận sự thật rằng đối với cha mẹ mình, trong những năm tháng cuối đời, chỉ có người con rể mới thật sự quan tâm và chăm sóc, làm đúng nghĩa vụ báo hiếu.
(Theo Sohu)