Không được phép gục ngã hay khóc lóc để làm điểm tựa cho chồng
- Vai diễn trong “Trại buôn người” có gì đặc biệt, hấp dẫn để bà quyết định lặn lội từ Hà Nội vào TPHCM đóng phim?
Khi được đạo diễn Toni Bảo Anh ngỏ lời mời, tôi nhận kịch bản đọc hết một mạch. Vai này khác biệt so với những nhân vật tôi từng hóa thân từ trước đến nay - một người mẹ mạo hiểm lao vào hang ổ bọn tội phạm để cứu con.
Tôi đành phải từ chối một dự án khác dù đã được chọn cho vai chính, để góp mặt vào phim này vì quá tâm đắc nhân vật trong phim.
Trước khi phim bấm máy 1 tháng, tôi vào TPHCM tập thể thao, tập bơi để duy trì sức bền, độ dẻo dai. Tôi cũng học thêm các tư thế ngã, né sao cho phù hợp, tránh bị chấn thương trong quá trình quay.

- Tuổi này vẫn đóng các cảnh hành động, liệu có quá sức với bà?
Việc đầu tư thời gian và đảm bảo sức khỏe để chuyên tâm vào một dự án là điều khó khăn ở tuổi của tôi.
Trong phim, không ít phân đoạn tôi bị tát, đánh đập, hành hạ. Tôi cố gắng cả về thể trạng lẫn cảm xúc để lột tả chân thực nhất đến người xem.
Trước đây, tôi từng nhiều lần hóa trang ngoại hình xấu xí nhưng đây là phim cảm giác bị “bầm dập” nhất từ trước tới nay.
Tất nhiên tôi biết lượng sức mình. Ngoài các cảnh chính diện, tôi vẫn có cascadeur hỗ trợ các phân đoạn có tính hành động cao, mạo hiểm.
- Xa nhà quay phim, chồng dành sự quan tâm cho bà thế nào?
Đợt đầu vào Nam tập thể lực, tôi bị dị ứng nổi mẩn khắp tay chân. Khi về Hà Nội, ông xã thấy tôi ngứa gãi mãi không dứt nên xót lắm. Anh sợ tôi nếu bệnh mãi không dứt sẽ bị phân tâm, khó tập trung diễn xuất vì đây là dạng vai khó.
Anh sốt sắng đòi đưa tôi đến bệnh viện, thăm khám bác sĩ để chữa trị. May mắn tôi bôi thuốc một thời gian thì cải thiện và hết hẳn.
- Sức khỏe chồng bà - nhiếp ảnh gia Hữu Bảo - hiện ra sao sau thời gian điều trị ung thư?
Tháng rồi khi du lịch Đà Nẵng cùng con gái, ông xã bất ngờ bị mất thính lực, 2 tai không nghe thấy gì. Trở về Hà Nội, tôi đưa chồng đi khám và cho đeo máy trợ thính. Anh cũng mắc chứng tắc động mạch vành đã lâu.
Những chuyến tôi công tác xa, người giúp việc kề cận chăm sóc anh, lo chuyện ăn uống. Con gái thứ và con rể của tôi sống gần nhà nên nếu cần các con đều ghé hỗ trợ.
Sức khỏe của anh về cơ bản tạm ổn. Căn bệnh đã vượt qua được giai đoạn nguy hiểm, hiện không đáng lo. Tôi khuyên chồng nên thư giãn tinh thần, tập trung ăn uống ngủ nghỉ và tận hưởng cuộc sống.
![]() |
![]() |
- Đồng hành chăm sóc ông xã vượt bạo bệnh, bà nhớ nhất điều gì?
Tôi nhớ mãi cảm giác cách đây vài năm, thời điểm cùng con gái đưa anh vào viện khám và phát hiện căn bệnh ung thư phổi. Khi người phiên dịch thuật lại lời nói của bác sĩ Pháp, tôi nghe vài câu rồi bỏ ra ngoài.
Cảm xúc trong tôi khi ấy hỗn loạn, đầy hoang mang và lo lắng. Tôi cố trấn tĩnh bản thân, không được phép gục ngã hay khóc lóc để làm điểm tựa cho chồng, dù trong lòng khi ấy rất sợ.
Các bác sĩ đã lập tức phẫu thuật cắt một thùy phổi trái và tiêm hóa chất vào xạ trị, tránh khối u phát tán. Ông xã đáp ứng được phác đồ điều trị nên chóng hồi phục.
Từ đó đến nay, anh vẫn đều đặn tái khám 3 tháng 1 lần, các chỉ số đều ổn. Anh ăn uống, sinh hoạt bình thường, thậm chí giấc ngủ tốt hơn tôi nhiều. Lúc rảnh anh lại đón tàu điện đến nhà thăm các con cháu.
Chồng vẫn lãng mạn, yêu chiều sau 45 năm gắn bó

- 45 năm hôn nhân với không ít thăng trầm và biến cố, ông bà giữ sự lãng mạn trong đời sống thế nào?
Lúc mới yêu, tôi thấy mình quan tâm, dành tình cảm cho chồng nhiều hơn. Song khi có tuổi, ông xã lại tỏ ra ân cần, chu đáo quan tâm vợ. Anh hay hỏi han tôi về sức khỏe, kế hoạch đóng phim và các dự án mới.
Đôi lúc, anh hay bảo: "Em muốn ăn gì không, để anh đi ra ngoài mua" khiến tôi ấm lòng, cảm giác vẫn được yêu chiều và chăm sóc như thời trẻ.
Sự lãng mạn của mỗi người khác nhau, phụ thuộc vào tuổi tác, hoàn cảnh sống. Chúng tôi hay đùa đôi khi to tiếng, quát mắng nhau cũng là một kiểu hạnh phúc của người già đấy.
Vợ chồng tôi đều là người Hà Nội nên ít to tiếng, cự cãi, đặt sự bình yên, nhẹ nhàng lên hàng đầu. Một phần vì già cả rồi, không đủ sức cãi nhau như lớp trẻ nữa đâu. (cười)
Clip NSND Như Quỳnh chia sẻ về sự lãng mạn trong đời sống vợ chồng
- Khó khăn của bà trong nghề hiện tại là gì?
Càng già, tôi gặp thử thách trong việc học kịch bản. Có những phần tôi phải học đi học lại, thử tưởng tượng cách diễn để dễ thuộc hơn. Ra hiện trường, tôi hay mất tập trung vì tiếng ồn, sự nhốn nháo nơi đông người.
Tôi luôn tự đặt áp lực cho mình rằng phải học thoại thuộc nằm lòng. Mỗi tối đi ngủ, tôi nhẩm qua kịch bản, ngủ dậy lại tiếp tục học. Tôi muốn hình thành thói quen, phản xạ tự nhiên để đến khi phim bấm máy, mỗi câu thoại thốt ra phải thật tự nhiên, gần gũi.
- Nhiều đồng nghiệp cùng thời hoặc nghỉ hưu hoặc đi chậm lại, bà vẫn miệt mài trên phim trường. Điều gì giúp bà giữ được sự thanh xuân, nhiệt huyết với nghệ thuật?
Tôi xem việc đóng phim là cách để thỏa mãn “cơn nghiện” của bản thân. Nhiều năm qua, tôi đóng hết phim này tới phim khác, thử thách nhiều thể loại, chưa bao giờ suy nghĩ sẽ giải nghệ.
Sau khi ghi hình vài cảnh cho phim mới, tôi lại trở về Hà Nội tham gia 1 phim ngắn thể nghiệm, rồi lại quay lại TPHCM đóng tiếp.
Tôi vẫn còn hoài bão, ước mơ với nhiều dạng vai diễn như hình tượng bà trùm buôn ma túy. Tôi thích dạng nhân vật phản diện, có chiều sâu nội tâm và câu chuyện. Dù bên ngoài trông xấu xa, bản chất họ vẫn là người lương thiện.
Trước đây, tôi từng tham gia đào tạo lứa diễn viên khóa đầu tiên tại VFC. Các bạn Hồng Đăng, Việt Anh… là học trò của tôi.
Dù vậy, tôi tự thấy không có năng khiếu sư phạm nên dần từ bỏ. Nếu có các lớp ngoại khóa, tôi thích đến dự và truyền kinh nghiệm hơn là lên lớp dạy theo giáo trình.

![]() |
![]() |
- Cuộc đời nghệ thuật của NSND Như Quỳnh có vẻ quá trọn vẹn, bà hài lòng chưa?
Mọi người nhìn vào nghĩ trọn vẹn lắm nhưng bản thân tôi mới hiểu rõ mong ước, trăn trở riêng.
Chẳng hạn, bây giờ nhìn các bạn trẻ đóng các vai tình cảm - lãng mạn, tôi vẫn ước được trẻ lại để tham gia. Cuộc sống này là thế, không có gì hoàn hảo.
Nhiều người bảo phụ nữ làm nghệ thuật hy sinh, tôi quan niệm khác. Tôi không phải người mẫu, hoa hậu, không có nhiều lựa chọn và ngã rẽ.
Nói đúng hơn, tôi không có năng lực làm cái khác ngoài nghề diễn nên phải dốc sức vào cái mình giỏi nhất.
Ảnh, clip: HK, NVCC