Sức khỏe - Đời sống

Quy tắc 1-1 giúp tôi tiết kiệm khối tiền

Ngày tôi bắt đầu để ý đến tiền bạc của mình, không phải vì muốn giàu hay có mục tiêu gì lớn lao, chỉ đơn giản là với mức lương “đầu 3”, mà cứ đến tuần thứ 3 của tháng, tài khoản đã gần như cạn kiệt.

Ngày 21 của 3 tháng trước, khoảnh khắc nhìn số dư tài khoản còn đúng 147 nghìn lẻ vài trăm đồng, tôi đứng hình thật sự. Thu nhập không thấp, thậm chí còn cao so với mặt bằng chung, cũng chẳng phải chu cấp cho ai, vậy mà tiền cứ trôi qua kẽ tay không tài nào giữ nổi, cảm giác quả thực vừa bất lực, vừa xấu hổ. Tôi tự hỏi chẳng lẽ mình đi làm, chỉ để xoay sở với nỗi lo “không biết sống kiểu gì cho tới ngày nhận lương” hay sao?

Vô tình tìm ra cách giữ tiền không sách vở nào dạy

Sau khoảng 2 tháng áp dụng đủ phương pháp tiết kiệm lẫn quản lý chi tiêu được coi là “kinh điển”, tôi nhận ra tất cả đều quá phức tạp với người không giỏi tính toán và gần như không có khả năng kiểm soát chi tiêu như mình.

Quy tắc 1-1 giúp tôi tiết kiệm khối tiền- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tiến thoái lưỡng nan, tôi gạt hết những gì Google hay Chat GPT gợi ý sang 1 bên để thử làm theo cách bản thân nghĩ ra: Mỗi tuần chỉ tiêu tối đa 1 triệu!

Tôi gọi đây là quy tắc 1-1. Tiêu gì cũng được, không vượt quá 1 triệu/tuần là được! Tôi nghĩ cách này sẽ hiệu quả với mình vì 1 triệu không hề ít với người sống 1 mình như tôi, và hơn hết, nó không phức tạp. Không cần ghi chép tường tận, cũng chẳng phải chia tiền thành nhiều phần khác nhau.

Sau khi thanh toán tiền thuê nhà cùng phí dịch vụ, tôi chỉ giữ lại đúng 4 triệu, phần còn lại chuyển vào tài khoản tiết kiệm - loại không cho rút trước hạn.

Tuần đầu tiên, tôi khá “vật vã”. 2 ngày đã tiêu gần 600.000 đồng vì đặt 2 cái áo, tôi phải xoay sở 5 ngày còn lại trong tuần chỉ với 400.000 đồng. Nhưng cuối cùng, tôi cũng làm được và có thể thở phào vào tối ngày chủ nhật vì tuần qua mình đã không vượt ngân sách.

Lúc đó, tôi mới nhận ra vấn đề không nằm ở số tiền, mà nằm ở thói quen đã bám vào mình từ lâu. Việc vô thức mở app gọi đồ ăn, việc thấy món gì dễ thương là nhấn mua ngay, việc bạn rủ uống trà sữa là đi không cần suy nghĩ, việc dành cả buổi tối lướt app mua sắm vì chán… Những hành động nhỏ đó tôi đã làm nhiều đến mức não tự mặc định: Muốn là được, thích là mua. Quy tắc 1-1 buộc tôi phải dừng lại một nhịp, hỏi bản thân: Mua cái này rồi thì từ giờ đến cuối tuần còn tiền để sống không?

Tôi nghĩ chính điều đó đã thay đổi mọi thứ.

Tiết kiệm được 70% thu nhập

Đó là việc mà trong suốt gần 5 năm đi làm, tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm được. Nhưng 2 tháng vừa qua, tôi đã tiết kiệm được tròn trĩnh 70% thu nhập dù lương thì vẫn thế, không tăng.

Quy tắc 1-1 giúp tôi tiết kiệm khối tiền- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Thay đổi lớn nhất, tôi nghĩ không chỉ là mức chi tiêu giảm, mà là cảm giác mình đã kiểm soát được cuộc sống nói chung và vấn đề tiền bạc nói riêng. Trước đây, mỗi khi mở app ngân hàng là tôi nơm nớp lo lắng, sợ thấy con số nhỏ đến mức không dám nhìn lâu.

Chỉ nhờ việc giới hạn chi tiêu mỗi tuần, tôi thu nhỏ được các khoản lãng phí và tự động tăng số tiền tiết kiệm mà không cần nỗ lực quá nhiều.

Tôi nhận ra một điều: Mình hết tiền không phải vì không giỏi kiếm tiền, mà vì kỹ năng giữ tiền quá kém. Thế nên vấn đề không phải là cố làm thêm để tăng thu, mà là phải quản thật chặt chẽ và kỹ lưỡng phần “chi ra”. Chỉ cần đặt ra một ranh giới rõ ràng với bản thân, bạn sẽ tự điều chỉnh mọi hành vi liên quan đến tiền bạc. Quy tắc 1-1 không khiến tôi sống tằn tiện hay khổ sở, chỉ đơn giản là tôi tự ép mình vào khuôn khổ tiêu tiền có mục đích thay vì tiêu tiền trong vô thức như xưa.

Thế nên đôi khi, muốn tiết kiệm được tiền, chúng ta phải dành thời gian, công sức để tự điều chỉnh, tự tìm ra phương pháp phù hợp và tối ưu nhất với mình, không phải cứ áp dụng máy móc các kiến thức, các quy tắc “kinh điển” là được! Việc này, tôi cho là còn khó hơn cả chuyện tăng thu nhập, nhưng nếu làm được thì chắc chắn nghĩ đến tiền là thấy vui, chứ không còn phải thở dài nữa.

Các tin khác