Trong không khí hào hùng của lễ diễu binh, diễu hành A80, giữa hàng vạn ánh mắt dõi theo, hình ảnh người lính đặc công Phạm Huỳnh Đức – khối trưởng khối chiến sĩ đặc công đã để lại nhiều ấn tượng sâu đậm. Nụ cười hiền, dáng vẻ rắn rỏi, cùng câu trả lời phỏng vấn đầy cảm xúc khiến anh trở thành “người lính viral” được cộng đồng mạng ngợi khen ngợi mấy ngày qua.
Thế nhưng, phía sau ánh hào quang ấy, cuộc sống và suy nghĩ của người lính đặc công trẻ vẫn giản dị, kiên định, gắn bó trọn vẹn với Tổ quốc, nhân dân và gia đình.
Chia sẻ về những ngày được nhiều người biết đến, Đại úy Phạm Huỳnh Đức nhẹ nhàng nói: “Cuộc sống của tôi thì cũng không có gì thay đổi quá nhiều so với trước đây, đây là giai đoạn then chốt, quan trọng nên chúng tôi vẫn tập trung chủ yếu cho việc luyện tập để hoàn thành thật tốt nhiệm vụ.
Được mọi người yêu quý biết đến là một niềm hạnh phúc, vinh dự đối với bản thân tôi, đó là tình cảm của nhân dân không chỉ dành riêng cho tôi mà đó còn dành cho hình ảnh của người bộ đội Cụ Hồ, vì vậy mà tôi càng phải ý thức được về trách nhiệm và tính kỷ luật khi tiếp xúc với nhân dân”.
Trước khi tham gia A80, anh từng tham gia A50 tại TP. Hồ Chí Minh. Anh cho biết: “Đây là lần thứ 2 tôi được tham gia nhiệm vụ diễu binh diễu hành, trước A80 là nhiệm vụ A50. Vừa được đặt chân trên con đường Lê Duẩn ‘thẳng tiến giải phóng Sài Gòn’ vừa được bước chân trên quảng trường Ba Đình lịch sử, đây là một niềm vinh dự, tự hào vô cùng to lớn đối với bản thân tôi”.

Nhưng để có những bước đi ấy, là hơn 3 tháng xa gia đình, người thân, toàn tâm toàn ý cho tập luyện. Anh gọi đó là sự hi sinh nhỏ bé cho một nhiệm vụ lớn lao:
“Đối với nhiệm vụ A80, để tập trung toàn tâm toàn ý cho nhiệm vụ thì chúng tôi đã phải xa gia đình, người thân hơn 3 tháng, tuy nhiên đây là một nhiệm vụ hết sức quan trọng, nó không chỉ đơn thuần là một lễ kỷ niệm mà nó còn là một dịp để thể hiện tầm vóc, vị thế, uy tín của quốc gia trong ‘kỷ nguyên vươn mình của dân tộc’.
Từ đó chúng tôi luôn quán triệt và xác định sâu sắc ý nghĩa của nhiệm vụ, tổ chức luyện tập và tham gia thực hiện một cách tốt nhất để khi bước qua khán đài, đó không chỉ còn là động tác đội ngũ đơn thuần, mà nó còn là lời tuyên thệ thầm lặng về lòng trung thành, ý chí sắt đá, sẵn sàng chiến đấu hi sinh vì Tổ quốc, vì nhân dân”.
Những hi sinh thầm lặng và hậu phương vững chắc
Trong hành trình tập luyện cho A80, khó khăn thử thách không hề ít, Đại uý Huỳnh Đức nói: “Lần này đội hình lớn hơn, số lượng quân nhân tham gia đông hơn. Quá trình luyện tập để đảm bảo đạt được chất lượng đề ra đòi hỏi mọi cá nhân đều phải thật sự tập trung trong suốt thời gian huấn luyện dài ngày, chấp hành nghiêm kỷ luật dù là hành động nhỏ nhất.
Ngoài ra giai đoạn chúng tôi luyện tập và thực hiện nhiệm vụ rơi vào thời điểm nắng nóng đỉnh điểm, thường xuyên có mưa bất chợt, thời tiết vô cùng khắc nghiệt nên phần nào ảnh hưởng đến quá trình luyện tập. Tuy nhiên như mọi người biết, Đặc công là lực lượng đặc biệt tinh nhuệ của QĐNDVN, được huấn luyện và thử thách trong điều kiện môi trường vô cùng khắc nghiệt, nên dù có khó khăn đến mấy chúng tôi cũng luôn cố gắng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ”.
Nhưng đổi lại, nơi thao trường, người lính nhận được tình cảm nồng hậu của nhân dân. Anh bồi hồi khi nhớ lại ngày tổng duyệt 21/8: “Chúng tôi như vỡ oà cảm xúc khi được bà con nhân dân cổ vũ, hò reo khi đoàn quân diễu hành ngang qua, các tuyến phố gần như kín mít người dân, chưa bao giờ cảm xúc hạnh phúc và tự hào đến thế.
Quân với dân như hoà làm một trong không khí hân hoan, tự hào trong ngày Tết Độc lập. Nhiều em nhỏ cũng dơ tay chào chúng tôi, các bác cựu chiến binh đã chờ từ rất sớm để được hồi tưởng lại những hình ảnh của bản thân mình của những năm tháng kháng chiến ác liệt. Thật là khó tả khi chúng tôi như là những thế hệ tiếp nối niềm hi vọng, niềm tin tưởng, niềm kiêu hãnh hào hùng của một dân tộc anh hùng từ các bác, từ toàn thể nhân dân”.

Năm nay đánh dấu 10 năm tuổi quân của Đại uý Huỳnh Đức – một chặng đường đặc biệt, luôn có bóng dáng bố mẹ bên cạnh, dù chỉ là qua những cuộc gọi động viên.
“Mặc dù đã hơn 3 tháng, tôi chưa được về thăm bố mẹ, tuy nhiên bố mẹ thường xuyên gọi điện hỏi han và động viên tôi trong suốt quá trình luyện tập. Tôi cũng rất hay kể cho bố mẹ nghe về những kỉ niệm, những người đồng đội mới trong suốt quá trình luyện tập, bố mẹ rất vui và cũng kể lại với người thân, bạn bè trong ánh mắt đầy tự hào và niềm yêu thương vô bờ bến. Thật may mắn khi trong suốt hành trình A80 nói riêng và con đường quân ngũ nói chung tôi luôn có bố mẹ đồng hành”.
Và trên tất cả, Đại úy Đức không quên gửi lời tri ân đến hậu phương vững chắc của mình: “Trở thành hậu phương của một người quân nhân là vô cùng khó khăn… Thật may mắn cho tôi khi có một hậu phương luôn cảm thông, thấu hiểu và chia sẻ cho những khó khăn đó. Tôi rất hạnh phúc khi có được một cô giáo giỏi giang của đời mình. Nhân tiện đây tôi xin phép nói với hậu phương của tôi một câu: ‘Anh không dám hứa những thứ cao sang hay hoa mỹ, nhưng chắc chắn anh sẽ dành những thứ tốt nhất của anh cho em!’”.