Một cơn sóng phẫn nộ đang lan rộng khắp cộng đồng bóng đá Đông Nam Á sau khi xảy ra sự cố nghiêm trọng ở phần nghi thức chào cờ trước trận đấu giữa U22 Việt Nam và U22 Lào tại SEA Games 33. Trước giờ bóng lăn, thay vì tiếng quốc ca vang lên—như thông lệ trong mọi trận quốc tế—khán giả chỉ chứng kiến các cầu thủ đứng trong im lặng, để rồi tự cất tiếng hát quốc ca “chay”. Theo thông tin từ các phóng viên có mặt tại sân vận động quốc gia Rajamangala, hệ thống âm thanh bị trục trặc đột ngột, khiến phần phát nhạc quốc ca không thể thực hiện.
Ngay sau khi trận đấu — với kết quả 2-1 nghiêng về Việt Nam — khép lại, ban tổ chức phía chủ nhà, gồm Cơ quan Thể thao Thái Lan (SAT) và Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT), đã chính thức gửi thư xin lỗi tới Ủy ban Olympic Việt Nam và VFF. Trong thư, họ nhận trách nhiệm về “lỗi kỹ thuật” trên sân, khẳng định sự cố không phải do vấn đề bản quyền hay ý đồ cố tình, mà xuất phát từ âm thanh không vận hành đúng lúc.

Chiến thắng 2-1 của U22 Việt Nam trước U22 Lào phần nào bị ảnh hưởng do sai lầm từ phía chủ nhà Thái Lan (Ảnh: Linh Đan).
Tuy nhiên, lời xin lỗi đó dường như không xoa dịu được làn sóng chỉ trích mạnh mẽ từ người hâm mộ khắp Đông Nam Á. Trên các diễn đàn bóng đá và mạng xã hội khu vực, nhiều ý kiến bày tỏ sự thất vọng và phẫn nộ về sự sơ suất “không thể chấp nhận” tại một giải đấu lớn như SEA Games. Nhiều cổ động viên — không chỉ của Việt Nam, mà từ các quốc gia khác — cho rằng dù có trục trặc kỹ thuật, ban tổ chức vẫn phải đảm bảo nghi thức quốc ca được cử hành đúng chuẩn, vì đó không chỉ là nghi thức thể thao mà còn mang tính biểu tượng quốc gia. “Một kỳ SEA Games tệ nhất từ trước tới nay dù chưa khai mạc,” một CĐV viết.
Thêm vào đó, phản ứng dữ dội không chỉ đến từ phía người hâm mộ mà còn từ chính các phương tiện truyền thông Thái Lan. Một số tờ báo bản địa — thay vì bảo vệ ban tổ chức — cũng lên tiếng cho rằng việc quốc ca Việt Nam và Lào không được phát trước trận là một sai sót nghiêm trọng, gây mất mặt quốc gia chủ nhà, và làm xấu đi hình ảnh của SEA Games.
Sự cố này — vốn tưởng chỉ là trục trặc kỹ thuật — đã phơi bày một vấn đề lớn về chuẩn mực tổ chức, sự tôn trọng nghi thức, và cách hành xử của nước chủ nhà trong một đại hội thể thao quốc tế. Với nhiều người, việc để “quên” quốc ca của một quốc gia tham dự, để các cầu thủ phải tự hát, là biểu hiện của thiếu chuyên nghiệp, thiếu tôn trọng — điều không thể chấp nhận trong bối cảnh mà mọi khía cạnh đều được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Với Việt Nam và người hâm mộ, bên cạnh niềm vui sau chiến thắng 2-1 trước Lào, sự cố nghi thức này đặt ra một bài học lớn: trong thể thao — đặc biệt các sự kiện mang tầm quốc gia, khu vực — mọi chi tiết, từ thể thức, cơ sở vật chất đến nghi thức tưởng như “hiển nhiên”, đều cần được chuẩn bị cẩn trọng và tôn trọng tối đa. Bởi một khoảnh khắc sơ suất có thể làm lu mờ chiến thắng, làm xói mòn tinh thần fair-play và sự tôn trọng lẫn nhau.
Sự việc vẫn còn tiếp diễn trong dư luận; niềm tin vào công tác tổ chức của chủ nhà SEA Games phần nào bị lung lay. Và dù ban tổ chức đã xin lỗi, tiếng nói của cộng đồng — từ khán giả tới truyền thông khu vực — chắc chắn sẽ còn là lời cảnh báo đanh thép: tôn trọng quốc ca, quốc kỳ, nghi thức quốc gia — không phải là điều nên được “linh hoạt”, mà phải được đảm bảo tuyệt đối trong mọi hoàn cảnh.















