Sức khỏe - Đời sống

Thanh Niên và tôi: Báo Thanh Niên và những lần đầu tiên của tôi

Bài viết đầu tiên trên Báo Thanh Niên

Đến hôm nay, tôi không còn nhớ chính xác mình đã có bao nhiêu bài viết được đăng trên các trang báo. Thế nhưng, cảm xúc của lần đầu tiên nhìn thấy tên mình xuất hiện trên mặt báo thì sau bao nhiêu năm vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.

Đó là một ngày cuối tháng 10, sau khi hoàn thành bài viết tham gia cuộc thi Hà Nội - Thành phố tôi yêu do Báo Thanh Niên tổ chức, tôi lúng túng tìm địa chỉ email của tòa soạn và gửi bài đi. Sự vụng dại của một người mới viết thể hiện rõ đến mức tôi còn không biết phải viết thư gửi bài thế nào cho đúng, phải nhờ một người anh đi trước hướng dẫn từng câu chữ.

Thanh Niên và tôi những lần đầu tiên đầy cảm xúc trong hành trình viết lách và - Ảnh 1.

Bài báo đầu tiên của tôi đăng trên Báo Thanh Niên

ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP

Bài viết được gửi ngày 26.10.2020 và đến ngày 1.11.2020 thì được xuất bản trên cả báo giấy lẫn báo điện tử. Khi ấy tôi đang công tác ở miền núi, không có điều kiện mua báo. Nhờ bạn bè, tôi mới có được tờ báo in đầu tiên có tên mình.

Tôi còn nhớ rõ cảm giác lâng lâng khi nâng niu từng trang báo, lật thật khẽ như sợ làm phai mờ những con chữ. Mùi mực in của tờ báo mới, đến tận bây giờ, vẫn là một ký ức chẳng thể nào quên. Mùi tờ báo khi đó ấn tượng với tôi đến mức sau này, mỗi lần nhận báo biếu, hương mực lại đưa tôi trở về khoảnh khắc đầu tiên được ghi tên mình trên Báo Thanh Niên.

Sau bài viết đầu tiên, tôi tiếp tục gửi thêm bài dự thi. May mắn thay, các bài viết đều được biên tập và đăng tải. Với một người mới cầm bút khi ấy, được xuất hiện trên một tờ báo lớn như Thanh Niên là niềm vui và động lực vô cùng lớn. Báo Thanh Niên chứng kiến những bước chân chập chững của tôi trong con đường viết của mình. Và hơn thế nữa "người thầy" này còn trao cả giải thưởng như một sự khích lệ cho những con chữ ngây thơ, vụng dại của tôi khi đó.

Giải nhất Hà Nội - Thành phố tôi yêu

Khi gửi bài dự thi, tôi chưa từng nghĩ mình có thể đoạt giải trong một cuộc thi thu hút đông đảo người tham gia như Hà Nội - Thành phố tôi yêu. Vì vậy, khi nhận được tin đoạt giải nhất, tôi gần như không tin vào tai mình, liên tục hỏi lại để chắc rằng không có sự nhầm lẫn nào.

Niềm vui ấy không chỉ đến từ giá trị giải thưởng 20 triệu đồng, mà lớn hơn cả là sự ghi nhận của Báo Thanh Niên đối với những bài viết của tôi. Chính sự ghi nhận ấy đã nuôi dưỡng trong tôi niềm tin để tiếp tục đi dài hơn với chữ nghĩa.

Buổi lễ trao giải hôm đó cũng đánh dấu hàng loạt "lần đầu tiên" khác trong đời tôi. Lần đầu đứng trước hội trường đông người để nói về bài viết của mình. Lần đầu được các anh, chị nhà báo phỏng vấn. Lần đầu có người xin chữ ký của tôi cho cuốn sách tuyển chọn 100 bài viết hay nhất của cuộc thi. Những lần đầu ấy, tưởng chừng nhỏ bé, lại trở thành động lực lớn để tôi nghiêm túc hơn với nghiệp cầm bút.

Thanh Niên và tôi những lần đầu tiên đầy cảm xúc trong hành trình viết lách và - Ảnh 2.

Tôi may mắn đoạt giải nhất cuộc thi viết Hà Nội - Thành phố tôi yêu

ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP

Báo Thanh Niên, điểm tựa trên hành trình cầm bút

Hình ảnh anh Bùi Quang Huy (khi đó là Ủy viên dự khuyết T.Ư Đảng, Bí thư thứ nhất T.Ư Đoàn) trao giải nhất cho tôi may mắn được chọn đăng trên trang bìa số báo kỷ niệm 37 năm ngày phát hành Báo Thanh Niên (3.1.1986 - 3.1.2023). Khoảnh khắc ấy khiến tôi tin rằng giữa mình và tờ báo này tồn tại một mối lương duyên đặc biệt. Sau lần đoạt giải đó, tôi đọc báo Thanh Niên và viết gửi nhiều hơn.

Thanh Niên và tôi những lần đầu tiên đầy cảm xúc trong hành trình viết lách và - Ảnh 3.

Hình ảnh anh Bùi Quang Huy (Ủy viên dự khuyết T.Ư Đảng, Bí thư thứ nhất T.Ư Đoàn) trao giải cho tôi, được đăng trên trang bìa (ngày 3.1.2023) dịp kỷ niệm 37 năm ngày phát hành số báo đầu tiên của Báo Thanh Niên

ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP

Tôi tiếp tục mạnh dạn tham gia các cuộc thi khác do Báo Thanh Niên tổ chức như Sống đẹp, Công tác xã hội trong trái tim tôi… Có cuộc thi đoạt giải, có cuộc thi được chọn in sách, cũng có những lần bài viết không qua vòng sơ loại. Dù kết quả ra sao, tôi chưa bao giờ nản chí, bởi tôi hiểu Báo Thanh Niên luôn công tâm và nghiêm túc với từng tác phẩm, từng tác giả.

Chính những bài viết điều tra, phản ánh xã hội và đời sống văn hóa trên Báo Thanh Niên đã thôi thúc tôi theo học văn bằng hai báo chí, với ước mơ trở thành nhà báo để góp phần đưa sự thật và tiếng nói của đời sống đến với công chúng. Giữa lúc báo chí đối mặt nhiều khó khăn, không ít người khuyên tôi nên từ bỏ; nhưng tôi vẫn tin rằng báo chí chân chính, trong đó có Báo Thanh Niên, sẽ luôn sống cùng độc giả, bởi những con chữ được viết bằng lương tri và đạo đức nghề không bao giờ mất đi giá trị.

Tôi tin rằng bạn đọc sẽ luôn theo dõi, đồng hành và ủng hộ Báo Thanh Niên bởi hành trình 40 năm làm báo tử tế của những người làm báo ở đây. Và như cách Báo Thanh Niên tin tưởng và trao cho tôi giải nhất để tôi có niềm tin và động lực đi tiếp hành trình viết của mình.

Thanh Niên và tôi: Báo Thanh Niên và những lần đầu tiên của tôi - Ảnh 1.

 

Các tin khác

Biển người đổ về Hưng Yên

Hàng chục nghìn khán giả đến Y Concert ở Hưng Yên ngày 20/12. Đêm nhạc kéo dài 10 tiếng, có tới 50 nghệ sĩ từ các chương trình Anh trai vượt ngàn chông gai, Chị đẹp đẹp gió rẽ sóng, Tân binh toàn năng biểu diễn.