Báo Thanh Niên không chỉ cung cấp đầy đủ nội dung thông tin đa dạng đặc sắc, tờ Thanh Niên còn là thanh xuân gắn liền với những giấc mơ của tôi.
Thời sinh viên và Báo Thanh Niên
Năm 2008, tôi là sinh viên Trường đại học Sài Gòn (TP.HCM). Thời gian đầu khi mới bước chân vào cuộc sống sinh viên tôi vô cùng bỡ ngỡ với nếp sinh hoạt mới. Tôi lạc lõng, cô đơn, nhớ nhà, nhớ quê hương.
Cũng may trong khuôn viên sân ký túc xá tôi ở có cái bảng gỗ lớn hai mặt, một mặt dùng để dán các bản tin của Ban quản lý ký túc xá. Mặt còn lại để kẹp dán các tờ báo của Thanh Niên đã làm bạn với tôi. Tan học tôi ghé lại bảng tin để đọc báo.
Tôi thường đọc từ các mục thông tin mang tính thời sự và các bài viết về gương thanh niên vượt khó vươn lên để học tập và rèn luyện cho mình được tính kiên trì không bỏ cuộc trước khó khăn. Sau đó, tôi đọc đến các trang bài về tin tức thể thao, và đặc biệt là những nội dung viết về môn bóng đá.

Báo giấy Thanh Niên là lựa chọn đầu tiên của tôi bổ sung cho ấn phẩm tủ báo, tạp chí của thư viện trường
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Tôi nhớ cuối năm 2008, cũng là năm diễn ra giải bóng đá AFF Cup. Trong sân ký túc xá trường tôi có một cái tivi để sinh viên coi thư giãn sau giờ học. Nếu hôm nào tôi không thể xem trực tiếp được trận đấu của đội tuyển Việt Nam, thì Báo Thanh Niên chính là cầu nối mang những thông tin, diễn biến của trận đấu đến cho tôi. Dù cho, tôi không trực tiếp theo dõi trận đấu, nhưng bài viết của Thanh Niên đã tường thuật lại trận đấu thật chi tiết các tình huống. Từ chính xác trong từng giờ, từng giây đến cơ hội ghi bàn và cả những phút giây vỡ òa cảm xúc.
Vào buổi chiều, cứ khoảng 16 giờ tôi lại rời phòng xuống cái bảng gỗ đó để đọc Báo Thanh Niên. Dù là báo đã qua ngày hôm qua, hôm kia, nhưng với tôi mình chưa đọc thì đều là báo mới, là những thông tin hữu ích, là nguồn cung cấp kiến thức khác ngoài trang sách.
Có những hôm các bạn trong đội tự quản chưa kịp dán báo mới lên bảng, tôi cứ háo hức sốt ruột chờ đợi và không ít lần thất vọng khi đi học về ghé vào cái bảng mà vẫn chưa có báo mới để đọc. Có hôm, từ trên phòng mình ghé mắt qua cửa sổ tôi thấy có bạn trong ban tự quản đang dán báo, tôi ù chạy xuống dán phụ, rồi vừa dán vừa chăm chú đọc.
Tôi, sinh viên năm nhất chăm chỉ đọc báo ở bảng gỗ để trau dồi thêm sự hiểu biết. Đọc để quên đi nỗi nhớ gia đình, tìm niềm vui ở trong môi trường mới bởi lúc đó công nghệ còn chưa phát triển nhiều để đọc báo mạng như bây giờ. Từ đọc Báo Thanh Niên để khuây khỏa lúc thời gian rảnh rỗi, những năm sau đó đọc báo đã trở thành thói quen của tôi mỗi ngày. Báo Thanh Niên trở thành người bạn đi cùng tôi suốt hành trình thời sinh viên của mình.
Báo Thanh Niên mãi trong tôi
Sau này, khi đã có gia đình tôi vẫn giữ thói quen đọc Báo Thanh Niên. Thời gian khi còn ở nhà làm nội trợ, chăm sóc con nhỏ, ít ra ngoài và những mối quan hệ của tôi cũng hạn chế. Báo Thanh Niên một lần nữa lại là người bạn tâm tình của tôi, sẵn sàng giải đáp và mang đến cho một bà mẹ bỉm sữa những điều hay, mới lạ.
Trưởng thành rồi, giấc mơ và lựa chọn những mục đọc của tôi cũng thay đổi. Tôi tập trung vào các mục giáo dục, sức khỏe để trang bị cho mình những kiến thức cần thiết cho việc chăm sóc con cái và tổ ấm của mình.
Trong 40 năm qua, Báo Thanh Niên tổ chức rất nhiều các cuộc thi viết hồi ký, ký sự, ghi chép… Tôi ấn tượng nhất là cuộc thi viết Sống đẹp. Giữa những bộn bề của cuộc sống, có cả những lừa lọc dối trá đã không ít lần tôi hoài nghi về con người và xã hội hiện nay. Nhưng qua các bài viết trên trang Sống đẹp được báo tuyển chọn, tôi biết nhiều đến những tấm gương cao quý, những con người bình dị như chị Én nhỏ Huỳnh Thanh Thảo trong bài viết Cánh Én chở mùa xuân của tác giả Hoàng Ngọc Thanh viết về cô gái bé nhỏ mang trong mình căn bệnh xương thủy tinh dễ gãy nhưng lại có một trái tim hồng vì cộng đồng.
Tôi được biết đến chị Mùi một người rất yêu... rác, trong bài viết Đủ kiên trì rác sẽ nở hoa của tác giả Ngọc Anh. Đó đều là những cô gái bé nhỏ nhưng có một tình yêu lớn cho cộng đồng. Báo Thanh Niên chính là cầu nối lan tỏa giá trị nhân văn, những điều ý nghĩa vốn là một nét đẹp trong truyền thống của dân tộc.
Giờ đây là một viên chức ngành giáo dục, phụ trách việc đặt báo, tạp chí cho cơ quan. Sáng nào, tôi cũng bắt đầu ngày mới với tờ báo Thanh Niên. Cảm ơn Báo Thanh Niên đã đồng hành cùng tôi trong suốt nhiều năm qua. Là tờ báo giấy ấp ủ những giấc mơ thời sinh viên đầy nhiệt huyết và sẽ mãi luôn ở trong tôi.
















