Thanh Niên đến với tôi một cách rất đặc biệt
Khi những lo toan nhọc nhằn, cơm áo gạo tiền còn oằn vai người ta hay nghĩ về chiếc bụng đói. Nhưng trong lòng má vẫn nhen nhóm ước mơ con gái mình không quang gánh oằn vai, nơi những cơn mưa, trận gió được tôi nhìn qua ô cửa văn phòng.
Năm tôi lên cấp ba, má đóng chữ "học" vào tôi rất chặt đến độ nhiều lúc nhà mất mùa tôi muốn nhổ nó đi nhưng chẳng hề lung lay. Má không thể định hướng nghề nghiệp cho tôi khi chính tôi còn vô định trước những con đường. Nhưng bản năng của người mẹ có thể xoay trở mọi thứ. Đó là lần đầu tiên trong đôi quang gánh của má ngoài gạo và rau có một tờ báo, trên bàn học của tôi vị thế độc quyền của sách giáo khoa đã bị Báo Thanh Niên soán ngôi.
Má có niềm tin rằng tờ báo cho giới trẻ này sẽ giúp con gái má nhìn nhận được những vấn đề nghề nghiệp, định hướng được cho tương lai và biết đâu nó nhận ra những ước mơ bị ghì bởi âu lo sẽ được khơi dậy từ trang báo.
Báo Thanh Niên đến với tôi bằng một cách rất đặc biệt thiếu đi sự bình thường nên cách tôi nhón chân về phía nó cũng đầy sự bất thường. Tôi nhớ những năm tháng ấy, có lúc, tôi đã phụ lòng má khi chẳng mấy khi đọc nó tận tâm mà chỉ đối phó. Cái độ tuổi bạn bè bận mơ mộng đọc tiểu thuyết, má bắt tôi mỗi ngày đều bỏ ra một tiếng để đọc báo. Buổi tối, má sẽ hỏi đủ thứ làm tôi ngỡ mình là bà già. Với ý nghĩ đấy tôi không thấy mình có liên hệ gì từ báo cả.
Nhưng, tôi lại thương những giọt mồ hôi lặng lẽ rơi trên những bó rau của má. Tôi thương sự chờ đợi mong mỏi của má nên sau giờ học, chiều chiều tôi bắt đầu nghiền ngẫm đọc để mỗi tối kể lại và phân tích cho má những bài viết mình đã đọc được. Dần dà tôi nhận ra ở nơi đây có nhiều điều thú vị đáng để tôi bỏ thời gian vào đấy.
Tôi gặp những nhân vật đã truyền cảm hứng. Cuộc hạnh ngộ qua trang báo khá công tâm không bị chủ kiến cá nhân chi phối tôi nhận ra mình trước đây đã lạm dụng hai từ "số phận" để an phận mà chưa từng khao khát vươn lên. Những con người truyền cảm hứng trên báo họ đã phải đi ngược dòng nước để thực hiện ước mơ của mình.
Có những khúc mắc trong mối quan hệ bạn bè, gia đình của các bạn trẻ được Báo Thanh Niên đưa ra như một quyển sổ tay bí mật để khi bản thân mình rơi vào tình huống ấy tôi không thấy chấp chới...

Báo Thanh Niên là nhịp cầu đầu tiên má đắp cho tôi đi đến những ước mơ của mình
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Tôi thấy mình bớt "nghèo" bởi tôi lận lưng cho mình đâu chỉ kiến thức từ sách giáo khoa. Những vùng đất, những con người, những nền văn hóa mở rộng ra trước mắt tôi qua những bài viết. Tôi thấy mình là người đồng hành nhỏ cùng các phóng viên năng nổ.
Và lần đầu tiên tôi thả vào trong thế giới của mình một mơ ước xa xỉ "tôi sẽ thành một nhà báo" hoặc là người cầm bút viết lại những điều nhỏ trong cuộc sống. Thời điểm chuẩn bị nhón chân vào cổng trường đại học, tờ báo như cứu cánh của tôi, biết bao kiến thức mà nhà trường không thể nói hết cho học sinh tôi bắt gặp trên báo.
Sau này, nhiều nhân duyên chưa trọn khiến tôi không thực hiện được ước mơ của mình nhưng tôi vẫn thầm cảm ơn những tháng năm thanh xuân ấy vì tôi đã dám vẽ cho mình một hoài bão để cố gắng để nỗ lực. Tôi không đi trên con đường ấy nhưng đã chạm vào ước mơ của mình theo những cách rất riêng.
Mỗi bài tản văn, bài thơ khi được in trên báo tôi đều để dành tặng má dù biết má đã già chẳng mấy khi đọc nhưng má vui vì con gái của mình hiểu mình muốn gì, phải làm gì. Tôi cũng thầm cảm ơn Báo Thanh Niên đã khơi những khát vọng cầm bút trong mình, việc sống và không từ bỏ ước mơ đó cũng là một dạng thức của hạnh phúc.
Ngày nay, chỉ cần ôm chiếc điện thoại tôi có thể gom cho mình hàng trăm tin tức. Cánh cửa internet mở rộng dung lượng tìm kiếm. Nhưng tận sâu trong ký ức tôi hình ảnh tờ báo Thanh Niên được má cất trong bao ni lông để khỏi ướt đem về cho tôi vẫn là hình ảnh đẹp nhất.
Tôi luôn giữ cho mình thói quen mở điện thoại đọc báo mỗi sáng không phải vì sợ mình nghèo tin tức mà còn để níu giữ bản thân với những điều tốt đẹp đã thắp lửa cho tôi. Báo Thanh Niên và má hai chủ thể chẳng có mối liên hệ gì với nhau nhưng nó là nhịp cầu đầu tiên má đắp cho tôi đi đến những ước mơ của mình.












