Giữa dòng nước dữ cuộn xiết ở phía đông Đắk Lắk, những chiến sĩ công an vẫn miệt mài chèo ghe cứu dân. Họ chỉ kịp nghe tin nhà mình ngập, người thân nguy hiểm… rồi nén nỗi đau riêng lại phía sau. “Tim tôi như thắt lại, nhưng còn người dân đang chờ được cứu”, một cán bộ cứu hộ nói trong nghẹn ngào.
"Cha mẹ có thể gặp nguy hiểm nhưng..."
Ngày 19.11, thiếu tá Lê Văn Sum, Phó đội trưởng Đội điều tra thuộc Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Đắk Lắk, được lệnh có mặt tại rốn lũ Hòa Thịnh (tỉnh Phú Yên cũ) để phối hợp sơ tán người dân vùng mưa lũ. Nước dâng theo từng giờ, dòng chảy xiết đến mức ca nô chỉ tiếp cận được một số khu vực gần. Phía bên trong, nhiều xóm nhỏ hoàn toàn bị cô lập.

Phó bí thư thường trực Tỉnh ủy Đắk Lắk Cao Thị Hòa An (thứ ba từ phải qua) lắng nghe cha con thiếu tá Lê Văn Sum kể về giờ phút sinh tử trong đợt lũ lịch sử vừa qua
ẢNH: MINH ANH
Ở giữa vùng nước dữ ấy là xóm Đảo, thôn Phú Phong - nơi có nhà của cha mẹ thiếu tá Sum. "Biết nước lên nhanh, cha mẹ có thể gặp nguy hiểm nhưng tôi chưa thể quay về ngay. Lúc đó, tôi chỉ biết cầu mong cha mẹ cố gắng cầm cự. Còn tôi và đồng đội tiếp tục dầm mình trong mưa lũ, chạy đua từng phút để tiếp cận và đưa 3 hộ dân với 7 người đến nơi an toàn, trong đó có một sản phụ và em bé mới 2 tháng tuổi", thiếu tá Sum kể.
Từ đêm 19 đến hết ngày 20.11, ông Lê Xuân Nam (79 tuổi) và bà Huỳnh Thị Chiến (74 tuổi), cha mẹ của thiếu tá Sum, bị cô lập giữa biển nước. Lũ tràn vào quá nhanh, hai ông bà chỉ kịp chạy lên gác xép tránh tạm, nhưng mực nước tiếp tục dâng đến tận nơi trú. Nhiều giờ liền ngâm mình trong dòng nước lạnh, thiếu ăn uống, trong khi tuổi đã cao và mang bệnh nền, nên bà Chiến không qua khỏi.
Sáng 21.11, khi nước rút vừa đủ để ghe nhỏ có thể đi sâu vào xóm, thiếu tá Lê Văn Sum và em trai chèo được vào nhà. Nghe tiếng con gọi, ông Nam yếu ớt đáp lại. Nhìn cha run rẩy vì kiệt sức, chiến sĩ công an chỉ kịp đưa ông xuống ghe và tiếp tục quay lại hỗ trợ những hộ dân khác trong xóm vẫn còn mắc kẹt.
"Nỗi đau mất mẹ không gì bù đắp được, nhưng lúc đó tôi không thể dừng lại để lo việc riêng mà vẫn phải tiếp tục chèo ghe đi vì còn nhiều người dân đang chờ được cứu", thiếu tá Sum xúc động chia sẻ.
Sinh ra trong gia đình có truyền thống cách mạng, từ nhỏ anh Sum đã được rèn luyện kỷ luật và tinh thần vì dân. Hai mươi năm công tác trong ngành công an, anh trải qua nhiều đợt thiên tai nhưng chưa khi nào thấy nước lên nhanh và khốc liệt như lần này. "Trong mọi tình huống, chúng tôi phải ưu tiên cứu người gần nhất trước, sau đó mới mở rộng ra xa hơn. Biết gia đình, người thân mình ở đó nhưng nhiệm vụ vẫn phải đặt lên hàng đầu", anh Sum nói.

Phó bí thư thường trực Tỉnh ủy Đắk Lắk động viên cha con thiếu tá Lê Văn Sum cố gắng vượt qua mất mát, đau thương
ẢNH: MINH ANH
Hy sinh thầm lặng của những chiến sĩ công an nơi tâm lũ
Không riêng thiếu tá Lê Văn Sum, đại úy Nguyễn Minh Khương, cán bộ Phòng Cảnh sát cơ động Công an tỉnh, cũng trải qua những giây phút đau lòng trong đợt lũ lịch sử vừa qua.
Là một trong những người được điều động sớm nhất khi nước bắt đầu đổ về xã Sơn Thành, từ ngày 19.11, đại úy Khương cùng đồng đội dùng ca nô di chuyển liên tục giữa những căn nhà ngập đến nóc. "Người già, trẻ nhỏ, phụ nữ… ai còn bám được vào cửa hay mái nhà đều được đưa đi trước", anh Khương kể.
Chiều 21.11, khi vừa đưa một nhóm người đến nơi an toàn, anh nhận tin cha vợ là ông Lê Văn Hải (57 tuổi, trú thôn Thạch Tuân 2, xã Hòa Xuân) đã bị nước lũ nhấn chìm trong chính căn nhà của mình. Mọi người cố gắng tiếp cận nhưng dòng chảy quá mạnh, và khi tìm được thì mọi thứ đã muộn.
"Khi nghe tin, tim tôi như thắt lại, trước mắt tối sầm. Nhưng giữa dòng nước xiết, người dân vẫn đang cần chúng tôi nên tôi đành nén thương đau để tiếp tục làm nhiệm vụ", đại úy Khương nghẹn ngào.
Khi lũ rút, căn nhà ông Hải chỉ còn lại một phần tường xiêu vẹo. Tất cả đồ đạc đều trôi sạch. Khung cảnh đổ nát khiến người thân và hàng xóm không khỏi đau lòng. Sau khi lo xong hậu sự cho cha vợ, đại úy Nguyễn Minh Khương lại tiếp tục đi cùng đồng đội hỗ trợ người dân khắc phục hậu quả sau thiên tai. "Tôi đã không thể cứu được người thân của mình, nên càng phải cố gắng để không có thêm ai rơi vào tình cảnh ấy", anh Khương nói.
Những trường hợp nói trên không phải hiếm trong chuyến cứu hộ kéo dài nhiều ngày giữa rốn lũ ở phía đông Đắk Lắk. Có người nhà bị ngập, có người mất liên lạc với vợ con, có người cha mẹ già đang ở nơi nguy hiểm… nhưng mọi cảm xúc riêng tư đều được gác lại phía sau. Khi tiếng kêu cứu vang lên khắp nơi, khi bàn tay ai đó còn chơi vơi giữa dòng nước lũ, những chiến sĩ công an lại dồn toàn bộ sức lực vào việc cứu dân.

Thiếu tá Lê Văn Sum kể lại sự việc trong đợt lũ lịch sử vừa qua
ẢNH: MINH ANH
Nhiều người làm việc xuyên đêm, liên tục giữa trời lạnh, quần áo ướt sũng không kịp thay. Có người kiệt sức, có người bị thương khi va vào mái tôn, thân cây, dòng nước xoáy. Nhưng họ vẫn tiếp tục, bởi với họ, bình yên của nhân dân là điều quan trọng nhất.
Mới đây, khi đến thăm, chia sẻ mất mát với gia đình thiếu tá Lê Văn Sum, bà Cao Thị Hòa An, Phó bí thư thường trực Tỉnh ủy Đắk Lắk đã ghi nhận tinh thần trách nhiệm của anh cũng như toàn lực lượng công an trong đợt lũ vừa qua. "Các đồng chí đã vượt lên nỗi đau riêng để cứu giúp hàng trăm sinh mạng khác. Điều đó không chỉ thể hiện trách nhiệm mà còn là phẩm chất đáng tự hào của người chiến sĩ công an nhân dân: vì nhân dân quên mình", bà An nhấn mạnh.













