Mới đây, NSND Thanh Điền đã bày tỏ niềm xót xa của ông khi hai sân khấu lớn, huy hoàng một thời tại TP.HCM là sân khấu Trống Đồng và sân khấu Lan Anh phải đóng cửa, bị bỏ hoang vì không có khán giả.

NSND Thanh Điền
Được biết, hai sân khấu này được mệnh danh là thánh đường âm nhạc tại TP.HCM một thời.
Ông nói: "Tôi gọi Trống Đồng và Lan Anh là hai cái chết âm thầm của những sân khấu vang bóng một thời tại Sài Gòn.
Ngày xưa, khán giả chen nhau đi coi hát tại các sân khấu Trống Đồng, Lan Anh, 126, cứ tối đến là sáng đèn tại những sân khấu này.
Còn bây giờ, tôi đi ngang qua những sân khấu này đều thấy xe máy, bê tông im lặng. Không chỉ các rạp hát trong nhà, những tụ điểm sân khấu cải lương chúng tôi cũng lụi tàn như vậy. Nay đến lượt các sân khấu ca nhạc cũng đi theo lối đó.
Hồi ấy, dù cải lương không còn hoàng kim, nhường chỗ cho các sân khấu ca nhạc, nhưng khán giả đi nghe nhạc vẫn muốn được nghe vài câu vọng cổ chen vào giữa chương trình ca nhạc.
Vì thế nên nghệ sĩ cải lương chúng tôi vẫn được mời đi hát, để khán giả nghe một trích đoạn cải lương, một vài câu vọng cổ cuối đêm diễn, ai cũng thấy ấm lòng.

Vậy mà bây giờ các sân khấu ca nhạc đó cũng không còn nữa, nghệ sĩ cải lương chẳng còn sân khấu nào để diễn.
Không phải người ta không thương nghệ sĩ, cũng không phải vì tiếng hát không còn giá trị mà vì đời sống đổi thay. Cả một thời vàng son bị cuốn trôi bởi sự lạnh lùng của kinh tế thị trường, bởi sự thờ ơ của khán giả.
Sân khấu không được ai giữ lấy, không có chính sách bảo tồn, không ai đầu tư, không ai lên tiếng. Cứ thế, từng mảnh sân khấu rơi rụng.
Một nơi từng là linh hồn văn hóa của thành phố bị biến thành bãi giữ xe, bãi tập kết vật tư. Tấm bảng hiệu sân khấu Trống Đồng đã bị tháo dỡ. Sân khấu Lan Anh đã đóng cửa. Không một lễ chia ly, không một buổi diễn cuối chia tay khán giả, chỉ là một cái chết tức tưởi.
Tôi không phải thành viên quen thuộc tại những tụ điểm này nhưng tôi tiếc vì vẫn có những người nghệ sĩ mang tiếng hát đổi lấy tiếng vỗ tay tại những sân khấu này, chỉ mong muốn được hát cho Tổ nghề một đêm dưới ánh đèn sân khấu.
Tôi tiếc cho những khán giả đã từng ngồi dưới hàng ghế nhựa, cầm quạt giấy, mặc áo mưa, đội mưa giữa ngoài trời để nghe nghệ sĩ hát, xếp hàng từ 5 giờ chiều để giữ chỗ đẹp, chỉ để thấy mặt thần tượng".