Từ năm 1955, Kim Dung bắt đầu bước vào chặng đường viết võ hiệp. Nhưng ít người biết rằng những bản đăng báo thời kỳ đầu và những bản chỉnh sửa mà độc giả đọc sau này thực chất khác nhau rất xa. Nhiều chi tiết nguyên bản, táo bạo và thậm chí có phần kỳ dị, đã bị Kim Dung tự tay lược bỏ khi chỉnh lý lại tác phẩm.

Từ năm 1955, Kim Dung bắt đầu bước vào chặng đường viết võ hiệp. (Ảnh: Sohu)
Không chỉ Thiên Long Bát Bộ từng có tam thiện và tứ ác, hay Ỷ Thiên Đồ Long Ký xuất hiện một bang chủ Cái Bang họ Gia Luật tựa như một gợi ý đó là hậu nhân của Quách Phù và Gia Luật Tề. Ngay cả Tiếu Ngạo Giang Hồ cũng từng có những nhân vật như Bạch phát đồng từ Nhậm Vô Cương hay Thiên Thu cung chủ, tất cả đều bị xóa khỏi các bản in sau này.
Nhưng theo Sohu và Sina, trong các phiên bản truyện dài tập còn có một tình tiết còn gây chấn động hơn. Đó là một cao thủ không cần tự cung vẫn có thể luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển, trở nên vô địch thiên hạ. Thế nhưng nhân vật này chỉ tồn tại trong bản cũ và bị Kim Dung thẳng tay xóa sổ.
"Muốn luyện thần công, phải tự cung": Điều kiện tàn khốc hay sự hiểu lầm?
Trong phiên bản truyện quen thuộc, Quỳ Hoa Bảo Điển bị xem là bí kíp tà môn vì điều kiện tu luyện quá khắc nghiệt. Nhậm Ngã Hành từng cười nhạt:
"Muốn luyện thần công, phải dẫn đao tự cung. Luyện đan uống thuốc để đạt được nội ngoại hợp nhất."
Một câu nói đủ khiến bất kỳ ai rùng mình.
Nhưng lý tưởng và hiện thực lại khác nhau bởi chỉ cần võ công trong bí kíp đủ cao siêu, luôn sẽ có người bất chấp tất cả để luyện như Đông Phương Bất Bại, Nhạc Bất Quần hay Lâm Bình Chi đều là minh chứng.

Nhân vật Lâm Bình Chi. (Ảnh: Sohu)
Họ đều nhờ Quỳ Hoa Bảo Điền và Tịch Tà Kiếm Phổ mà từ người bình thường bước thẳng lên hàng cao thủ hàng đầu. Nhưng họ cũng đồng thời thay đổi về tâm lý lẫn tính cách: Đông Phương Bất Bại si mê Dương Liên Đình; Nhạc Bất Quần trở thành kẻ thủ đoạn tàn nhẫn; Lâm Bình Chi giết cả người vợ mình yêu thương.
Tất cả dường như chứng minh một điều là đánh đổi bản thân để luyện Quỳ Hoa Bảo Điển là con đường chỉ có đi mà không có về.
Nhưng nếu có người không cần tự cung mà vẫn luyện được thì sao?
Bí mật bị xóa sổ: Quỳ Hoa Bảo Điển từng có hai phiên bản
Trong bản Tiếu Ngạo Giang Hồ truyện dài kỳ đăng báo, Kim Dung mô tả nguồn gốc Quỳ Hoa Bảo Điển hoàn toàn khác. Không phải do một thái giám sáng tạo như chúng ta vẫn biết mà là một đôi vợ chồng cùng viết ra.
Phiên bản này viết: "Võ lâm tương truyền, Quỳ Hoa Bảo Điển là do một đôi phu thê hợp soạn. Ban đầu họ ân ái, sau vì luyện công mà quay lưng thành thù. Một bộ bí kíp, chia thành hai bản: bản của người chồng gọi là Càn kinh, của người vợ gọi là Khôn kinh."

Trong bản Tiếu Ngạo Giang Hồ truyện dài kỳ đăng báo, nguồn gốc Quỳ Hoa Bảo Điển không phải do một thái giám sáng tạo ra. (Ảnh: Sohu)
Câu chuyện bỗng trở nên đầy kịch tính. Vì sao cùng luyện một bộ bí kíp lại khiến hai vợ chồng chia rẽ?
Lời giải thích hợp lý nhất là bản Quỳ Hoa Bảo Điển do người chồng biên soạn yêu cầu người luyện phải tự cung, trong khi bản của người vợ lại không đặt ra điều kiện tàn khốc ấy. Nếu suy luận này đúng, thì người vợ chính là nhân vật duy nhất trong toàn bộ thế giới võ hiệp Kim Dung có thể luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển mà không cần tự hủy thân thể.

Kim Dung từng mô tả nguồn gốc Quỳ Hoa Bảo Điển do một đôi vợ chồng cùng viết ra. (Ảnh: Sohu)
Điều này lập tức mở ra hàng loạt câu hỏi hấp dẫn, võ công của bà rốt cuộc cao đến mức nào, vai trò của bà trong lịch sử võ lâm ra sao, thậm chí liệu bà có vượt qua được Đông Phương Bất Bại là cao thủ được xem như bất khả chiến bại trong phiên bản chính thức hay không? Đáng tiếc, mọi khả năng ấy đều bị chôn vùi, bởi trong quá trình chỉnh sửa truyện, Kim Dung đã xóa bỏ toàn bộ thiết lập liên quan tới đôi phu thê sáng tạo Quỳ Hoa Bảo Điển, khiến nhân vật kỳ bí này vĩnh viễn trở thành ẩn số không lời giải.
Vì sao Kim Dung xóa bỏ cao thủ này?
Có nhiều giả thuyết lý giải vì sao Kim Dung lại xóa bỏ nhân vật kỳ lạ này khỏi thế giới võ hiệp của mình.
Thứ nhất, một số ý kiến cho rằng ông muốn thống nhất hệ thống võ học: Quỳ Hoa Bảo Điển phải mang sắc thái dị biệt và tàn khốc, vì vậy sự tồn tại của một phiên bản không cần tự cung sẽ phá vỡ tinh thần cốt lõi ấy.
Thứ hai, cũng có quan điểm cho rằng Kim Dung cố ý để câu chuyện xoay tròn quanh Đông Phương Bất Bại; nếu xuất hiện thêm một nữ cao thủ luyện bản Khôn kinh hoàn chỉnh, hình tượng Đông Phương Bất Bại là linh hồn của Tiếu Ngạo Giang Hồ sẽ bị lu mờ.

Có quan điểm cho rằng Kim Dung cố ý để câu chuyện xoay tròn quanh Đông Phương Bất Bại. (Ảnh: Sohu)
Thứ ba, một giả thuyết khác nhấn mạnh yếu tố kỹ thuật là hệ thống bí kíp trong truyện vốn đã phức tạp, và việc đưa vào một đôi phu thê tuyệt đỉnh với hai phiên bản Quỳ Hoa Bảo Điển rất dễ khiến mạch truyện lan man, vượt khỏi tầm kiểm soát. Dù nguyên nhân thực sự là gì, sự xuất hiện chớp nhoáng rồi biến mất của cao thủ không cần tự cung vẫn luyện được Quỳ Hoa Bảo Điển vẫn là một trong những bí mật hấp dẫn nhất trong lịch sử sáng tác của Kim Dung.
Quỳ Hoa Bảo Điển trong bản dài kỳ từng rộng mở đến mức bao trùm cả hai thái cực là tự cung để đổi sức mạnh, và không cần tự cung vẫn đạt đại thành.
Nhưng Kim Dung cuối cùng lựa chọn con đường cực đoan hơn, bi kịch hơn để tối đa hóa mâu thuẫn con người và sức mạnh, tạo nên những nhân vật khó quên như Đông Phương Bất Bại, Nhạc Bất Quần hay Lâm Bình Chi.
Bởi vậy cao thủ ấy, dù chỉ xuất hiện trong bản thảo sơ khai, vẫn khiến người đọc tiếc nuối: Nếu không bị xóa, liệu lịch sử võ hiệp Kim Dung có thay đổi hoàn toàn?
Theo Sohu, Sina, 163









