Ngày 1/12, mạng xã hội lan truyền bài đăng về đôi bàn tay của một em nhỏ với màu da nâu sạm, nứt nẻ, khác hoàn toàn hình ảnh đôi bàn tay trắng trẻo, “búp măng” thường thấy ở trẻ em. Chỉ sau gần 24 giờ trên Tiktok, video nhanh chóng thu hút gần 1 triệu lượt xem, hơn 100 nghìn lượt tương tác.
Thông tin sau đó lan toả ra nhiều kênh trên Facebook và nhận hàng triệu lượt thích, bình luận, chia sẻ. Các bình luận bày tỏ sự xúc động, thương cảm của cộng đồng mạng khi biết đôi bàn tay đen sần hoá ra là của cậu bé mới 8 tuổi, là học sinh lớp 3.
"Lý do của một người vùng cao như mình muốn mang cái chữ về bản là vì những hình ảnh thế này đây”, một cô giáo bình luận. Một tài khoản khác viết: "Càng yêu người bao nhiêu thì càng yêu nghề bấy nhiêu. Bản thân chúng mình sẽ phải cố gắng thật nhiều". Nickname "Thảo cherry" xót xa: "Thương em quá, chỉ mong thầy cô quan tâm giúp con được nhiều hơn! Nhìn đôi tay cái áo em mặc thật sự làm người lớn như mình nghẹn lòng".
Không ít người chủ động hỏi thông tin về cậu bé có đôi bàn tay như của người già với mong muốn gửi sách vở, quần áo và vật dụng cần thiết để hỗ trợ hành trình học tập của em.

Bức ảnh bàn tay chai sạn vì phải đi mò cua, bắt cá của em Dao đang lần theo từng con chữ trên trang sách, lan truyền trên mạng xã hội khiến nhiều người xúc động. (Ảnh: NVCC)
Cậu bé tên là Mùa A Dao, học sinh lớp 3A8 tại điểm trường Mường Chiến, Trường Tiểu học Ngọc Chiến, xã Mường Lai, tỉnh Sơn La.
Nhìn thấy đôi bàn tay nứt nẻ của học trò, cô giáo Lò Thị Nhung (SN 2001) - Giáo viên Chủ nhiệm lớp 3A8 cảm thấy thương cảm cho cuộc sống thiếu thốn của học trò, nên chia sẻ hình ảnh lên kênh TikTok cá nhân. Phía sau đôi bàn tay ấy là câu chuyện về hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của em Dao.
"Bố em là ông Mùa A Vạng đã mất hoàn toàn khả năng lao động; mẹ em không ở nhà suốt hai năm qua,. Có thể nói em là trụ cột trong gia đình", cô Nhung tâm sự.
Chị gái của Dao đã nghỉ học để ở nhà chăn trâu, anh trai bị khuyết tật, còn em út vẫn còn quá nhỏ. Hàng ngày, Dao thường xuyên đi mò cua, bắt cá, bắt ốc và làm những công việc trong gia đình, khiến đôi bàn tay của em trở nên đen sạm, chai cứng và nứt nẻ không giống bàn tay của những đứa trẻ cùng trang lứa.
Vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, đầu năm nay Dao thường xuyên vắng mặt tại các buổi học và có thời điểm nghỉ học dài ngày. Cô giáo Nhung tìm đến nhà em, động viên em quay trở lại trường và hỗ trợ sách vở, đồ dùng học tập cần thiết.
Nhận được sự thăm hỏi và khích lệ và hỗ trợ từ cô Nhung, Dao quyết định trở lại trường học. Nhà Dao cách điểm trường 4 km, mỗi ngày em vẫn đều đặn đi bộ đến lớp.
Cô Nhung cho biết thêm, Dao là cậu bé hiểu chuyện và trầm tính, em hiếm khi kể về hoàn cảnh gia đình, thường chọn cách giấu đi mọi khó khăn. Có lần, Dao đi bắt cá và bị ngã, khiến chân đau nhiều ngày, nhưng em vẫn im lặng, không kêu than như những đứa trẻ khác ở cùng độ tuổi.
"Chỉ đến khi các bạn trong lớp thuật lại sự việc, tôi mới biết chuyện và chủ động trò chuyện để hiểu hơn về những vấn đề mà Dao đang trải qua", cô Nhung chia sẻ.

Cô giáo Nhung chăm chút và bôi kem dưỡng cho bàn tay nhỏ mà vất vả của em Dao (Ảnh chụp ngày 3/12).
Điểm trường Mường Chiến là một trong 11 điểm trường thuộc Trường tiểu học Ngọc Chiến, nơi đang có 1.155 học sinh theo học. Phần lớn đều xuất thân từ những gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn và thiếu thốn những điều kiện cơ bản. Nhiều em không có cha mẹ đầy đủ, phải sống cùng ông bà hoặc họ hàng, thậm chí có em trở thành trụ cột gia đình, đi lao động từ sớm.
Cô Lê Hà Thu - Hiệu phó trường Tiểu học Ngọc Chiến cho biết, vì điều kiện sống eo hẹp, tình trạng học sinh bỏ học diễn ra thường xuyên nên các thầy cô giáo phải thường xuyên theo dõi, động viên và hỗ trợ để các em duy trì việc học. Ngoài nhiệm vụ giảng dạy, giáo viên còn kiêm nhiều vai trò khác, từ hướng dẫn kỹ năng vệ sinh cá nhân đến quản lý sinh hoạt hằng ngày, đảm bảo học sinh có đủ quần áo và điều kiện tối thiểu để đến lớp.
“Các thầy cô giáo cố gắng vận động học sinh đến trường bằng mọi cách, vì chỉ có học và tri thức mới thay đổi được cuộc sống của các em”, cô Hiệu phó nhấn mạnh.




