Cuộc hôn nhân lạ lùng của Phổ Nghi
Khi nhắc đến Phổ Nghi – vị Hoàng đế cuối cùng của triều Thanh, nhiều người vẫn hình dung một cuộc đời đầy biến động: từ khi ba tuổi lên ngôi, trở thành bù nhìn dưới tay ngoại lực, rồi cuối cùng sống như một công dân bình thường của nước Trung Hoa mới. Ông là nhân chứng sống của một thời đại đã sụp đổ, và cũng là người gánh trên vai sự đổi thay lớn lao của lịch sử quốc gia.

Phổ Nghi – vị Hoàng đế cuối cùng của triều Thanh. (Ảnh: Sohu)
Nhưng câu chuyện khiến hậu thế tò mò nhất không phải quyền lực, mà chính là số tài sản bí ẩn mà ông để lại. Từ lúc bị buộc thoái vị, Phổ Nghi từng bí mật gìn giữ nhiều báu vật quốc gia, xem đó là "của để dành" cho cuộc đời về sau. Thậm chí trong thời kỳ kháng Mỹ viện Triều, ông vẫn có khả năng hiến tặng nhiều hiện vật vô giá. Thế nhưng, phần tài sản gây tranh cãi nhất của ông lại không nằm trong rương vàng ngọc tỉ, mà là thứ khiến ông và những người vợ giằng co hơn 10 năm trời. Chúng chỉ thực sự lộ diện khi ông qua đời.
Nhắc đến đời sống hôn nhân của Phổ Nghi, điều làm nhiều người bất ngờ là: so với những hoàng đế có tam cung lục viện ngày trước, ông chỉ có năm cuộc hôn nhân, và duy nhất một người vợ hợp pháp sau cùng là Lý Thục Hiền. Cuộc đời của bà lại gắn với quá nhiều đắng cay: mồ côi cha mẹ, bị bán làm thiếp khi mới 17 tuổi, rồi phải trốn chạy trong chiến tranh. Sau năm 1949, bà bắt đầu lại từ đầu, học văn hóa rồi chuyển sang ngành y, cố gắng tự đứng lên bằng đôi chân mình.

Còn Phổ Nghi, dưới sự quan tâm của Thủ tướng Chu Ân Lai, được sắp xếp làm việc tại Vườn thực vật Hương Sơn và sau đó là Phòng Tư liệu Văn sử. (Ảnh: Sohu)
Còn Phổ Nghi, dưới sự quan tâm của Thủ tướng Chu Ân Lai, được sắp xếp làm việc tại Vườn thực vật Hương Sơn và sau đó là Phòng Tư liệu Văn sử. Ông sống giản dị, siêng năng, không còn chút dáng vẻ "thiên tử" năm xưa. Nhưng trong những ngày ấy, ông sống gần như một mình: anh em thân thích cũng không phải lúc nào ở cạnh. Vì thế, những người làm công tác văn sử đã giới thiệu Lý Thục Hiền cho ông làm bạn đời. Bà không chỉ là một người có chuyên môn y tế, lại hiểu chuyện và trầm lặng.
Ban đầu, Lý Thục Hiền không biết người đàn ông giản dị trước mặt mình từng là hoàng đế của Trung Quốc. Chỉ đến khi biết rõ thân phận ông, bà mới thực sự bối rối và dè dặt. Thế nhưng Phổ Nghi không hề bỏ cuộc. Ông chủ động viết thư, mời bà đi xem phim, đi dạo… Sự kiên trì ấy khiến bà động lòng, cuộc hôn nhân giữa họ diễn ra như một kết thúc nhẹ nhàng cho những năm tháng sóng gió của cả hai.

Những người làm công tác văn sử đã giới thiệu Lý Thục Hiền cho Phổ Nghi làm bạn đời. (Ảnh: Sohu)
Thế nhưng, sau cưới, Lý Thục Hiền nhận ra điều mà bà không ngờ nhất: Phổ Nghi chưa từng chạm vào bà như một người chồng. Bà từng nghĩ mình bị coi thường vì quá khứ làm thiếp. Nhưng sự thật đau lòng hơn là bởi từ thời niên thiếu, Phổ Nghi đã bị cung nữ làm tổn thương thân thể lẫn tâm lý, để lại di chứng khiến ông không thể sống đời vợ chồng bình thường. Trong cuốn hồi ký Nửa đời trước của tôi, ông từng nói về vết thương đó bằng thái độ hối hận và tự trách.
Vào lúc Lý Thục Hiền còn trẻ, còn khát khao một gia đình đúng nghĩa, sự im lặng của Phổ Nghi khiến bà từng muốn ly hôn. Nhưng khi ông công khai xin lỗi, nhận lỗi và mong bà tha thứ, Lý Thục Hiền đã lựa chọn ở lại, coi ông như người thân, người anh lớn.
Thứ "tài sản" khiến bà góa kiện suốt 10 năm: Không phải vàng bạc mà là danh dự cuối đời của Phổ Nghi
Cuộc đời chỉ cho họ ít thời gian bình yên. Không lâu sau, Phổ Nghi bị suy thận nặng. Lý Thục Hiền một tay chăm sóc ông: thuốc thang, cơm nước, kim tiêm… Bà là chỗ dựa cuối cùng của một vị hoàng đế từng có cả thiên hạ. Nhưng bệnh tật không nhân nhượng, và năm 1967, Phổ Nghi qua đời. Thứ ông để lại cho vợ không phải vàng bạc mà là lá thư dài 10.000 chữ, chất chứa xin lỗi, cảm ơn và nỗi trăn trở cả đời.

Thứ duy nhất còn lại thực sự có giá trị chính là cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi". (Ảnh: Sohu)
Tài sản hữu hình của ông gần như chẳng còn gì ngoài một chiếc tủ quần áo cũ, vài món đồ nhỏ và chút tiền ít ỏi. Nhiều báu vật ông từng giữ đã bị tịch thu, thất lạc hoặc dùng để quyên tặng. Thứ duy nhất còn lại thực sự có giá trị chính là cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi". Điều này khiến nhiều người bất ngờ.
Sau khi ông mất, Lý Thục Hiền có quyền thừa kế bản quyền cuốn sách này. Nhưng vấn đề lập tức nảy sinh khi nhà văn Lý Văn Đạt xuất hiện với tư cách đồng tác giả. Lý Thục Hiền phản đối kịch liệt. Với bà, Nửa đời trước của tôi không phải một dự án văn học, mà là tiếng nói cuối đời của chồng. Và bà dành cả 10 năm để đòi lại công bằng cho ông.

Đến tận năm 1995, sau gần một thập kỷ mệt mỏi, tòa mới tuyên bố bản quyền thuộc về Phổ Nghi, còn vợ ông có quyền thừa kế. (Ảnh: Sohu)
Năm 1987, bà kiện ra tòa. Đến tận năm 1995, sau gần một thập kỷ mệt mỏi, tòa mới tuyên bố bản quyền thuộc về Phổ Nghi, còn vợ ông có quyền thừa kế. Bà thắng, nhưng cái giá phải trả quá lớn là bệnh tật bào mòn sức lực, và chỉ hai năm sau, năm 1997, Lý Thục Hiền qua đời vì ung thư phổi.
Không con cái, di sản ấy cuối cùng thuộc về nhà nước. Nhưng với một người phụ nữ chịu hơn nửa đời truân chuyên, việc đòi lại danh dự cho Phổ Nghi, cho vị hoàng đế cuối cùng có lẽ là phần an ủi cuối cùng dành cho bà.
Theo Sohu, Sina, 163














