Sức khỏe - Đời sống

Thanh Niên và tôi: Đọc Sống đẹp để sống chất lượng hơn

Thanh Niên giúp tôi nhìn cuộc sống trong trẻo và tốt đẹp hơn

Tôi đã nghiên cứu thể lệ và mạnh dạn gửi 2 truyện ngắn của mình đến cuộc thi, mang theo niềm hy vọng nhỏ bé rằng biết đâu một trong hai bài sẽ được gọi tên trong danh sách sơ khảo.

Tôi vẫn nhớ cảm giác khi nhấn nút gửi bài: nhẹ bẫng mà hồi hộp, nửa tự tin nửa run rẩy. Tôi bảo mình rằng cứ xem đây như một trải nghiệm nhưng trái tim thì không giấu nổi những lần đập nhanh đầy kỳ vọng.

Và rồi, sau một tuần, tôi hình thành một thói quen mới: mỗi sáng mở tờ báo Thanh Niên để xem 2 bài của mình có lọt vào danh sách không. Ngày đầu tiên, tôi vào xem 3 lần. Ngày thứ hai, 5 lần. Đến ngày thứ ba, tôi nhận ra mình đã bấm vào chuyên mục Sống đẹp đến mức thuộc từng vị trí bài mới đăng.

Mỗi lần kéo màn hình xuống, tôi lại dừng ở phần tên tác giả, tên tác phẩm, mắt đảo nhanh một lượt rồi hụt một nhịp khi không thấy tên mình. Một cảm giác vừa tiếc, vừa trống trải,nhưng vẫn cố tự an ủi rằng: "Không sao, cứ từ từ".

 - Ảnh 1.

Báo Thanh Niên với trang Sống đẹp mà tác giả yêu thích

ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP

Nhưng điều thú vị nhất lại nằm ở phía sau. Bởi càng kéo xuống, tôi càng đọc thêm những bài được đăng và tôi bị cuốn vào chúng lúc nào không hay. Những câu chuyện tử tế, những mảnh đời đẹp, những hành động nhân ái giữa đời thường… cứ len lỏi vào lòng tôi bằng một cách rất nhẹ mà rất thấm. Tôi đọc hết bài này đến bài khác: Có một Vũng Tàu tử tế và đáng sống; Ánh sáng từ trái tim; Cô giáo gieo 'ngọt' trên đất mặn; Gieo hạt bồ đề, nảy mầm thiện nguyện; Ngọn lửa nhân ái giữa miền đất lửa… Mỗi tiêu đề như một cánh cửa nhỏ mở ra trước mắt tôi những điều đẹp đẽ tưởng chừng giản dị mà hóa ra lại rất phi thường.

Tôi đọc bài Tiếp nối sự sống của những đứa bé bị bỏ rơi, thấy cổ họng mình nghèn nghẹn. Tôi đọc Tấm lòng người cha - biến nỗi đau thành hành động, rồi ngồi lặng người rất lâu trước ánh mắt thẳm buồn nhưng kiên cường của người cha ấy. Tôi đọc Người giữ biển, như thấy mặn gió và vị đời trong từng câu chữ. Tôi đọc Cõng khói qua sông, đọc Gánh con chữ qua đèo… và chợt lặng người bởi những câu chuyện chân thật quá, thiện lương quá, giúp tôi nhìn cuộc sống trong trẻo và tốt đẹp hơn.

Và chính trong những lần đọc ấy, tôi bất giác quên mất mình đã vào trang để làm gì. Tôi quên rằng mình đang chờ bài của mình được chọn. Tôi quên cả cảm giác nôn nao, hồi hộp ban đầu. Tôi chỉ còn lại một mong muốn giản dị: được đọc thêm một câu chuyện tử tế nữa.

 - Ảnh 2.

Tác giả là cô giáo tiểu học cùng các học sinh của mình

ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP

Mỗi sáng mở mắt, việc đầu tiên của tôi không còn là kiểm tra email công việc, mà là mở chuyên mục Sống đẹp để xem hôm nay có câu chuyện mới nào không. Có hôm vừa đọc vừa mỉm cười. Có hôm nghèn nghẹn nơi ngực trái. Có hôm đọc đến đoạn cuối, tôi tựa người vào ghế và cảm thấy lòng mình lắng lại.

Phần thưởng lớn nhất dành cho tôi

Là một giáo viên tiểu học, tôi vẫn luôn tin rằng những điều tử tế cần được kể đi kể lại để gieo mầm cho những trái tim nhỏ. Nhưng chính cuộc sống bận rộn đôi khi khiến tôi quên mất cách nhìn chậm, cách cảm sâu. Nhờ những bài viết ấy, tôi như tìm lại được nhịp sống mà mình đã vô tình đánh rơi. Khi nhìn lại lớp học, tôi thấy những điều đẹp vẫn luôn hiện hữu: nhiều em có hoàn cảnh khó khăn nhưng cố gắng vươn lên trong học tập, có học sinh nhặt được của rơi trả lại người mất, có phụ huynh âm thầm làm từ thiện mà không muốn công khai danh tính của mình… Những điều bình dị ấy bỗng trở nên sáng hơn, ấm hơn sau những câu chuyện tôi đọc mỗi ngày.

Tôi nhận ra mình đang thay đổi. Tôi kiên nhẫn hơn với học trò. Tôi dịu dàng hơn với những thiếu sót của người khác. Tôi trân trọng hơn những hành động nhỏ mà trước đây tôi dễ bỏ qua. Và tôi nhận ra rằng: để sống đẹp, đôi khi chỉ cần nhìn thế giới bằng trái tim mở hơn một chút.

Khi bài viết của mình chưa được xướng tên, tôi không còn cảm thấy buồn như tưởng tượng. Ngược lại, tôi thấy nhẹ lòng. Bởi lẽ, điều cuộc thi mang lại cho tôi không chỉ là cơ hội để thử sức, mà còn là một món quà mà tôi không ngờ đến, và tôi nhận ra rằng: sống chất lượng hơn chính là học cách làm đầy tâm hồn mỗi ngày bằng những điều đẹp đẽ.

Và đó, tôi tin, đã là phần thưởng lớn nhất mà chuyên mục Sống đẹp trên Báo Thanh Niên dành cho tôi.

Thanh Niên và tôi: Đọc Sống đẹp để sống chất lượng hơn - Ảnh 1.

Các tin khác