Với đàn ông, tiền bạc chưa bao giờ chỉ là con số. Nó gắn liền với cái tôi, với bản lĩnh, với cách họ được nhìn nhận trong mắt người khác. Nhiều người có thể thừa nhận mình sai trong công việc, sai trong tình yêu, nhưng riêng chuyện tiền nong, đặc biệt là đầu tư, thì hiếm ai dám thú nhận “tôi lỗ”.
Trên mạng xã hội, chẳng khó để bắt gặp cảnh một anh bạn khoe bảng lãi chứng khoán xanh rực, chụp màn hình coin vừa nhân ba, hay đăng caption đầy tự hào bên chiếc xe mới mua trả góp. Những khoảnh khắc “đỉnh cao” đó được chia sẻ rầm rộ, kèm theo hàng loạt bình luận ngưỡng mộ. Nhưng khi thị trường sập, tài khoản bốc hơi, xe chưa trả hết nợ đã rớt giá, thì bỗng dưng im lặng. Không status nào kể chuyện âm 70%, không lời xin lỗi nào gửi đến hội bạn từng nghe theo lời rủ rê.

Ảnh minh hoạ
Một người bạn của tôi là ví dụ điển hình. Năm 2021, anh ấy hừng hực khí thế, kéo cả nhóm lao vào đầu tư. Lúc lãi, anh được gọi là “thầy”, là “chuyên gia”. Khi mọi thứ lao dốc, tài khoản cháy gần hết, anh vẫn giữ nguyên giọng chắc nịch: “Đây chỉ là điều chỉnh, giữ đi rồi sẽ hồi.” Thực ra thì chẳng hồi gì cả. Nhưng thừa nhận mình sai còn khó nuốt hơn mất tiền, nên anh chọn cách… gồng, vừa gồng lỗ vừa gồng sĩ diện.
Cái “mặt mũi đàn ông” nhiều khi đắt đỏ như thế. Nó khiến không ít người vay nợ mua nhà sớm hơn khả năng, xuống tiền đổi xe cho bằng bạn bè, hay all in một mã cổ phiếu chỉ để chứng minh “tôi không chậm hơn thiên hạ”. Trong những buổi nhậu, câu hỏi “Ông mua nhà chưa?”, “Bao giờ đổi xe?”, “Đang cầm mã nào?” nghe thì xã giao, nhưng thực chất lại là một bài test nam tính. Không trả lời được, nhiều người cảm giác như… kém đi vài phần đàn ông.

Ảnh minh hoạ
Nhưng bản lĩnh đâu phải được đo bằng cách flex bảng lãi hay giấu nhẹm khoản lỗ. Bản lĩnh thật sự nằm ở chỗ dám nhìn thẳng vào sai lầm, dám dừng lại khi thấy mình không còn kiểm soát, dám chọn con đường bền vững thay vì phút huy hoàng chớp nhoáng. Có tiền chưa chắc giữ được mặt, nhưng giữ mặt mà mất sạch tiền thì bản lĩnh còn lại gì?