“Tôi cứ giữ – vì nghĩ rồi sẽ có lúc dùng tới…”
Năm 2023, chị Huyền (42 tuổi, sống tại quận Bình Thạnh, TP.HCM) là một trong số hàng triệu bà mẹ đi làm 8 tiếng, nuôi con, xoay xở từng khoản nhỏ mỗi tháng. Là mẹ đơn thân, chị một mình nuôi con gái học lớp 10, thu nhập khoảng 11–12 triệu đồng/tháng.

Dù không mua sắm bạt mạng, nhưng chị luôn sống trong tâm thế "phòng khi cần": – Giữ lại túi xách cũ dù quai đã bong – Không bỏ nồi chiên mini dù gần 1 năm không dùng – Áo len, váy dạ, bộ đồ lễ Tết cũ vẫn xếp lại ngay ngắn trong thùng
“Tôi không dám vứt gì. Cứ nghĩ 'rồi sẽ cần', 'lỡ sau này tiếc', nhưng thực ra có món tôi đã 3 năm chưa chạm tới”.
Cú huých: Một lần dọn nhà cuối năm – và sự bối rối không ngờ
Trước Tết 2024, khi chị dọn lại tủ bếp và tủ áo để vệ sinh nhà cửa, con gái chị hỏi:
“Mẹ ơi, cái nồi chiên này mẹ còn dùng không? Hay để con đăng thanh lý?”, câu hỏi khiến chị khựng lại. Không phải vì tiếc cái nồi – mà vì… chị không dám thừa nhận mình giữ lại quá nhiều thứ mà không vì lý do thực sự rõ ràng.
“Tôi nhận ra, mình không phải sống phòng khi cần – mà là sống không dám bỏ, không dám rõ ràng với chính mình”, chị nói.
Quyết định chuyển sang sống tối giản: Không rầm rộ, chỉ là mỗi tuần bỏ một thói quen

Từ đầu năm 2024, chị bắt đầu thay đổi từ từ:
– Thanh lý bớt đồ bếp không dùng
– Dọn lại tủ áo, chỉ giữ 25 món mặc thật sự
– Dừng mua những món “cho vui mắt” như hoa giả, hộp đựng nhỏ
– Tự đặt câu hỏi trước khi mua: "Mình có đang thay thế món cũ, hay là thêm cái mới để quên món cũ?"
Sau 6 tháng, chị không chỉ nhẹ nhàng hơn khi lau dọn nhà mà còn nhẹ đầu hơn khi nghĩ về tài chính.
Danh sách 5 nhóm đồ chị Huyền đã bỏ – và không hề thấy thiếu
Nhóm đồ đã cắt giảm | Lý do bỏ | Cảm nhận sau 1 năm |
---|---|---|
Quần áo mặc nhà cũ + không hợp | Nhiều bộ mặc 1–2 lần, xuống màu, không thoải mái | Tủ áo gọn, dễ chọn đồ sáng sớm |
Đồ bếp “dự phòng” | Nồi nhỏ, dao cũ, máy đánh trứng, lọ gia vị trùng nhau | Dễ lau dọn, biết rõ đang có gì |
Mỹ phẩm cũ, dùng dở | Kem dưỡng, son lỗi màu, đồ tặng không dùng | Giảm nguy cơ dị ứng, không rối khi trang điểm |
Túi xách + giày lỗi mốt | Dù ít dùng vẫn tiếc không bỏ | Dùng đúng 2 túi, 2 đôi giày xoay vòng |
Đồ trang trí nhỏ lặt vặt | Chậu cây giả, lọ hoa, khung ảnh cũ | Nhà trống hơn nhưng sáng hơn |
“Tôi không mất gì cả. Chỉ mất cảm giác ngột ngạt. Mỗi thứ được bỏ đi là một góc nhà – và một góc đầu – được thở”.
Bài toán tài chính sau 1 năm sống tối giản: Tiết kiệm gần 20 triệu đồng
Chị Huyền chia sẻ: Trước đây, chi tiêu trung bình 10 triệu/tháng. Sau khi cắt giảm, mức chi rút xuống còn 7,5–8 triệu/tháng. Không phải vì nhịn ăn, mà vì:
– Không còn mua đồ "cho có"
– Ít đơn hàng online
– Không mua mới nếu món cũ còn dùng tốt
Khoản mục giảm rõ rệt | Trước đây | Sau khi tối giản |
---|---|---|
Mua sắm online linh tinh | 1.200.000đ | 300.000đ |
Mỹ phẩm + phụ kiện | 800.000đ | 400.000đ |
Điện, nước do dùng ít đồ điện | 1.200.000đ | 1.000.000đ |
Tổng giảm mỗi tháng | 1,5 triệu đồng |
“Sau 12 tháng, tôi đã gửi tiết kiệm được gần 20 triệu – số tiền mà trước đây tôi cứ tưởng là không bao giờ để ra được”.
Chi tiêu tối giản – không phải cắt hết, mà là giữ lại những gì giúp mình sống rõ ràng hơn
Hiện tại, chị Huyền vẫn sống trong căn hộ nhỏ, vẫn đi làm văn phòng mỗi ngày, vẫn nuôi con, vẫn chi tiêu với cùng mức thu nhập. Nhưng điều thay đổi lớn nhất là:
– Chị không còn cảm giác “mệt vì quá nhiều thứ phải giữ”
– Không còn tiếc khi phải bỏ món gì
– Biết rõ đâu là thứ mình dùng, đâu là thứ mình chỉ… giữ thói quen giữ lại
“Tôi không trở thành người siêu giàu. Nhưng tôi không còn lo mình thiếu – vì tôi đã bớt thói quen tích trữ.”
Sống ít lại, nhưng thấy đủ hơn
Sau một năm chi tiêu tối giản, điều chị Huyền cảm thấy rõ nhất không phải là nhà sạch hơn, tiền nhiều hơn – mà là tâm trí nhẹ hơn. Không còn cảnh mở tủ ra là thở dài, không còn cảnh đi siêu thị mà tay vung tiền vì thấy “cái gì cũng cần”.
“Tôi thấy mình sống có chủ đích hơn. Nhẹ cả người, nhẹ cả ví – mà lòng thì lại đầy, vì tôi biết rõ mình đang sống vì điều gì”.