Tránh sạt lở thì gặp lũ dữ
Sáng 21.11, khi nước bắt đầu rút khỏi vùng lũ ở P.Quy Nhơn Đông (tỉnh Gia Lai, trước đây thuộc TP.Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), bà Nguyễn Thị Đào cùng con gái và bế theo cháu nhỏ lục tục rời khu sơ tán để trở về nhà.

Nước rút khỏi vùng lũ, bà Nguyễn Thị Đào bế cháu ngoại trở về
ẢNH: ĐỨC
Nhà con gái bà Đào nằm dưới chân núi Bà Hỏa. Mấy hôm mưa lớn, sạt lở đất từ triền núi khiến cả gia đình phải chuyển sang nhà mẹ ruột ở khu phố 7, P.Quy Nhơn Đông để trú tạm. Nhưng vừa yên được nửa ngày thì nước bất ngờ dâng lên.
"Khi nước cao đến đầu gối là tôi biết không ổn rồi. Đồ đạc chẳng kịp mang theo. Tôi bế cháu, con gái tôi xách ít đồ, cả hai chạy vội sang khu sơ tán. Lúc đó chỉ mong trời đừng mưa thêm nữa", bà Đào kể.
Nhìn quanh căn nhà bị ngâm suốt ba ngày, đồ đạc ngổn ngang, nệm chăn sũng nước bà Đào chẳng thể ngờ cảnh tượng tan hoang đến vậy. Nhưng với bà cả gia đình vẫn còn sống là may.
Một số người dân khác quanh khu phố cũng đang thu dọn những gì còn sót lại. Có nhà mở cửa, chẳng còn thứ gì nguyên vẹn. Có nhà vừa dọn vừa khóc, bao năm tích góp trôi sạch chỉ trong một đêm.
Đêm kinh hoàng
Hết gần 1 buổi sáng dọn dẹp đồ đạc, tài sản ngập trong nước, ông Nguyễn Đình Sự (tổ 58, khu phố 7) run lên vì lạnh và vì kiệt sức.
Nhà có 3 sào ruộng, vụ này ông Sự thu được mấy chục bao lúa. Bán hơn một nửa để chi tiêu, ông giữ lại mười bao để ăn dần qua mùa mưa.
"Chẳng còn bao nào nữa. Thôi hết rồi, trắng tay rồi", ông Sự nói, giọng lẫn vào tiếng gió lạnh đang tràn về.

Ông Nguyễn Đình Sự trải qua một đêm kinh hoàng khi lội 500 m giữa con lũ dữ
ẢNH: ĐỨC NHẬT
Dù đã được cảnh báo từ trước, ông Sự và cả xóm vẫn không ngờ nước dâng nhanh và cao đến vậy. Đêm 18.11, nước lũ ập vào sân. Chưa đầy một giờ, nước đã ngang đầu gối, rồi ngang thắt lưng, rồi vượt quá ngực. Không mở được cửa, ông chỉ kịp hô người con trai đục mái tôn, chạy lên quốc lộ.
Quãng đường từ nhà ra QL19 chỉ chừng 500 m nhưng cha con ông như bơi ngược dòng. Nước chảy xiết, giày dép bị dòng nước quật khỏi chân. Cả hai lội trong đêm tối, chân giẫm phải đá dăm trên mặt đường khiến lòng bàn chân ông Sự rách toạc.
"Khi lên được đến quốc lộ, tôi chỉ biết ngồi thở. Mặt đường toàn đá, chân đau buốt. Nhưng còn sống là may. Nhiều nhà không chạy kịp," ông nói, giọng nghẹn lại.
Sáng nay, khi nước rút, ông trở về vùng lũ. Cánh cửa hé mở, bên trong là cảnh tượng khiến ông đứng lặng: ti vi, tủ lạnh chìm trong bùn, mấy bao lúa ướt nhẹp, trương lên sau 3 ngày ngâm nước lũ.

Cảnh tan hoang trong cơn lũ dữ
ẢNH: ĐỨC NHẬT
Chờ một tấm chăn giữa gió lạnh
Chiều muộn, hàng trăm người ở các khu phố 5, 7 xếp hàng dài trên QL19. Từ phía biển, gió lạnh thốc vào từng chặp khiến nhiều người co ro, ngồi sát nhau dọc mép đường, dải phân cách. Trời lại lắc rắc mưa, những tấm áo mưa mỏng dính chẳng đủ giữ ấm.

Chiều muộn, dòng người vẫn kéo nhau hướng về QL19 chờ những đoàn xe cứu trợ
ẢNH: ĐỨC NHẬT
Chị Nguyễn Thị Ngọc Mai (37 tuổi, khu phố 7) cho biết gia đình chị gần như nhịn đói 3 ngày nay. Ngập quá sâu, lợn gà trôi sạch, lương thực không còn gì.
"Mấy ngày qua cả khu chỉ ăn mì tôm với bánh tráng. Nước sạch cũng chẳng có mà uống. Nhịn đói, nhịn khát mấy ngày nên chúng tôi kéo nhau lên đây chờ xin cứu trợ" chị nói, bàn tay run lên vì lạnh.
Trong dòng người ngồi dọc QL19, bà Nguyễn Thị Tố Trinh, khu phố 7, ngồi bó gối bên mép đường. Từ trưa đến giờ, bà vẫn kiên nhẫn chờ một điểm phát chăn màn nào đó.
Nhà bà Trinh nằm ngay vùng trũng. Khi nước dâng, bà cùng gia đình vội di chuyển đến khu sơ tán. Đến khi trở về nhìn lợn gà, tài sản, nồi niêu, quần áo bị dòng nước cuốn đi mà không làm gì được.
"Mấy đồng tiền lẻ dành dụm bấy lâu cũng trôi nốt. Giờ trắng tay thật rồi", bà nói.
Trắng tay sau mấy đêm mưa lũ, quần áo ướt đến cả chăn màn cũng ướt. Không còn cách nào bà khoác tạm áo mưa lên QL19 chờ trong gió rét.
"Tôi chỉ xin 2 cái chăn cho vợ chồng con cái đắp qua hết đêm nay. Giường chiếu ướt cả rồi, nếu không có chăn, trong cái gió lạnh thế này sao mà trụ nổi" bà Trinh nói, đôi mắt vẫn dõi theo những chuyến xe qua.
Xung quanh bà Trinh, nhiều phụ nữ khác cũng ngồi co ro, quấn áo mưa quanh ngực để chắn gió. Mưa mỗi lúc một dày, bầu trời cùng dần tối lại. Mỗi khi thấy một xe từ thiện chạy qua, người dân đứng bật dậy vẫy tay.
Nhưng không phải chiếc xe nào cũng dừng lại. Sự chờ đợi khiến nhiều ánh mắt rơi vào tuyệt vọng rồi lại bùng lên hy vọng ở chuyến xe kế tiếp.

Một vài đoàn cứu trợ đã dừng lại phát mì gói, nước uống cho người dân vùng lũ
ẢNH: ĐỨC NHẬT
Gió lạnh vẫn quất từng cơn. Một vài đoàn cứu trợ đã dừng lại phát mì gói, nước uống, chăn ấm. Người dân chuyền tay nhau từng chai nước, từng gói mì nóng hổi.
Những tiếng cảm ơn nhỏ bé nào đó vang lên, lẫn vào trong gió lạnh, nhưng nó cũng khiến lòng người ta ấm lại.







